TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
CHƯƠNG 4265 ANH CŨNG KHÔNG QUAN TÂM.

“Mà Tô Cuồng, Võ Kình Thiên và Hạ Cửu U 3 người này vẫn đang tăng nhanh tốc độ tiến về phía trước!”

“Ngay cả tốc độ của Đường Bằng Phi, Phục Bát Hoang, Vạn Nhân Địch cũng không đổi, nhanh hơn Diệp Bắc Minh rất nhiều”.

Mọi người lại nhìn.

Quả nhiên.

Tô Cuồng, Võ Kình Thiên và Hạ Cửu U đều đã tới thang cấp độ.

Ba người này vẫn đứng vững ở vị trí đầu tiên.

Đường Bằng Phi, Phục Bát Hoang, Vạn Nhân Địch cũng vậy.

Chỉ có Diệp Bắc Minh, mới vừa tới cấp 8 vạn.

Tốc độ càng ngày càng chậm.

Vẫn dậm chân ở vị trí thứ mười một.

Còn chưa vượt qua Từ Phác, Miêu Phi Phi, Bạch Lộng Nguyệt nữa.

Mà ở phía sau Diệp Bắc Minh, Quách Đông cũng sắp đuổi tới nơi rồi.

Và sắp sửa vượt qua Diệp Bắc Minh.

Mọi người đều thắc mắc: “Có chuyện gì vậy?”

La Thiên Chính cười: “Rất rõ ràng, thằng nhóc này đã dùng hết sức mạnh của mình rồi”.

“Thể lực đang dần cạn kiệt! Lão phu đoán, đừng nói top 10!”

“Đến top 100 cũng khó! Mọi người đừng quên, 9 vạn cấp của Thiên Giai thực chất không khó!”

“Ở cấp thứ 9 vạn, trọng lực chỉ ở mức 500 lần!”

“Sau 9 vạn, mỗi một cấp đều tăng lên gấp đôi trọng lực, cho đến khi hoàn thành ở cấp 1 vạn cuối cùng!”

“Phải chịu đựng gấp đôi trọng lực. Ông nghĩ rằng với tình trạng của Diệp Bắc Minh hiện tại, hắn có kiên trì được không?”

Lời nói vừa dứt.

Tim ai nấy đập thình thịch.

“Quách Đông đuổi kịp rồi!”

Có người hét lên.

Mọi người đều nhìn về phía màn hình lớn.

Quả nhiên.

Quách Đông đã vượt qua Diệp Bắc Minh, đoạt lại vị trí thứ 11.

Diệp Bắc Minh vẫn cứ như vậy, chậm rãi bước đi, càng ngày càng chậm.

Thậm chí.

Trên trán anh còn xuất hiện một tầng mồ hôi.

“Ha ha ha, thằng nhóc này phế rồi!”

Sở Nguyên Bá cười lớn.

Sở Y Thủy lẩm bẩm một mình: “Sao vậy nhỉ? Anh ấy không ổn ư?”

Hướng Ly Ly cũng cau mày: “Lẽ nào thật sự đã dùng hết tất cả sức lực rồi?”

Hai người nhìn chằm chằm vào màn hình lớn.

Không chỉ bọn họ, mà tất cả mọi người trên quảng trường Thiên Giai đều phát hiện cảnh tượng này.

Lục Linh Nhi nắm lấy cánh tay Thiên Cơ lão nhân: “Sư phụ, anh Diệp sao đột nhiên chậm lại như vậy?”

Thiên Cơ lão nhân thở dài: “Haiz, có lẽ đã lãng phí quá nhiều sức lực khi chiến đấu”.

“Cứ tiếp tục như vậy. E rằng khó đấy... thật đáng tiếc...”

Nghê Hoàng nghe thấy lời này, trái tim trở nên căng thẳng.

“Anh Diệp, anh nhất định phải cố lên!”

...

Diệp Bắc Minh đương nhiên không biết được suy nghĩ của mọi người.


Anh cũng không quan tâm.

Đọc truyện chữ Full