[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam
Thể Loại: Tiên Hiệp Huyền Huyễn Trọng Sinh
Views: 3533
Bạn Có Thể Xem: Tóm Tắt Nội Dung Chương Mới Nhất Danh Sách Chương
- Chương 1183: Đấu La, đại đoàn viên
- Chương 1182: Về nhà
- Chương 1181: Pháp lệnh
- Chương 1180: Một bước lên trời
- Chương 1179: Thiên Dương Địa Âm, thu!
- Chương 341: Áp chế
- Chương 342: Ngươi muốn thành Thần sao?
- Chương 343: Chấm dứt, quý tộc
- Chương 344: Ngôn ngữ giao phong
- Chương 345: Sư Hổ Kiếm Thánh đến
- Chương 346: Ta có thể giải quyết
- Chương 347: Băng huyết
- Chương 348: Bạch Kim huyết mạch
- Chương 349: Minh hữu
- Chương 350: Ký kết huyết khế
- Chương 351: Dung hợp lạc ấn mới
- Chương 352: Lạc ấn Sư Hổ biến bá đạo
- Chương 353: Xuất phát!
- Chương 354: Thánh Sơn hoàng toạ
- Chương 355: Tiến vào Tổ đình
- Chương 356: Cung điện
- Chương 357: Thuê phòng
- Chương 358: Tham quan cung điện
- Chương 359: Ba Đại Yêu Hoàng
- Chương 360: Chín Đại Yêu Hoàng
Lời dẫn:
Trong vũ trụ bao la rộng lớn, một quang điểm nho nhỏ lướt qua.
Đó là một quang điểm căn bản không làm cho người khác chú ý, dường như là thật lại giống như hư vô.
Chỉ là bên trong quang điểm đó có ý thức tồn tại, hay nói chính xác là thần thức.
Bởi vì chỉ có thần thức mới có thể phiêu du trong vũ trụ mà không biến mất. Thậm chí, nó còn đang đuổi theo một hướng để tìm kiếm.
Thời khắc khi thê tử chết đi, thần thức dật tán, chỉ có chuyển thế trùng sinh, mới có khả năng tái nhập nhân gian.
Trên thế giới này không có cái gì hoàn toàn chắc chắn, coi như hắn là Thần Vương, có thể nghịch chuyển thời gian nhưng cũng không thể nghịch chuyển hết thảy.
Hắn không có lựa chọn khác, hắn chỉ có thể lựa chọn đi tìm nàng. Dù là bỏ đi vài vạn năm tu vi, bỏ đi thân phận một đời Thần Vương.
Bởi vì là, không có điều gì có thể so với nàng. Nàng không có ở đây, coi như là Vũ Trụ chi vương thì như thế nào? Không có nàng, hết thảy đều không có ý nghĩa.
Hắn biết rõ mình chọn tự tử, chỉ lưu lại một điểm thần thức để đi tìm kiếm thê tử. Hắn tin tưởng, mình nhất định có thể tìm được thế giới mà nàng chuyển thế trùng sinh.
Trong đầu không ngừng hiện ra những kỉ niệm, từ lần đầu tiên bọn họ gặp mặt, đến thời khắc cuối cùng nàng rời đi.
Tất cả đều là khắc cốt ghi tâm, dù là vạn năm qua đi cũng không thể phai mờ.
Tiểu Vũ, chờ ta!
Ta đến rồi.