Bạn đang đọc truyện Sau Khi Xuyên Thành Nhà Giàu Số Một, Tôi Thà Gãy Không Cong của tác giả Thẩm Vi Hoàng. Khi Hệ thống trở thành ông tơ bà nguyệt, nối lương duyên trời ban…
Tại tầng K cao nhất, nơi mà hai người gặp nhau lần đầu.
Nhiếp Miểu lúc đó đang ở trong một căn phòng tổng thống xa hoa, tiện nghi, nhưng cả người lại nóng sôi bởi vì dược tính hoành hành…
Nhiếp Miểu khó chịu vô cùng, mắt ửng đỏ, tựa như một chú thỏ đang sợ hãi, đột nhiên nhìn thấy Chu Ký Tình liền lao tới muốn ôm.
Mà Chu Ký Tình lại vừa xuyên qua, trở thành đại lão hào môn…
Mà Chu Ký Tình xé Nhiếp Miểu ra, cực độ ghét bỏ nói: Cút! Gay chết tiệt!
Truyện Tôi, Thụ Tấu Hài, Đi Hẹn Hò của tác giả Phác Tả Hữu kể về Hà Gia là một lưu manh chuyên nghiệp bên khu tiểu thuyết nam tần (dành cho nam), bởi vì khiến nam chính tổng tài bá đạo Lục Tấn Giang không hài lòng, khó chịu, thế nên bị đá sang Cục Mau xuyên, từ nay trở thành người chuyên lấp hố.
Những tác giả để lại vô số hố, văn không hoàn thành, thế nên các nhân vật trong đó đều bị nhốt lại, không được giải thoát, đáng thương vô cùng
Hà Gia máu nóng nổi lên: “Còn có chuyện này à?”Đối mặt với trăm ngàn ánh mắt u oán của các nam chính, Hà Gia vỗ vai bọn họ:
"Người anh em, đừng sợ, tôi tới cứu các anh đây."
Hà Gia thề, anh chỉ muốn nhanh chóng hoàn thành cốt truyện, cứu lấy các nam chính đáng thương, sau đó sớm quay lại Tiểu thuyết dành cho nam.
Nhưng không ngờ, ánh mắt mà những "người anh em" dành cho anh ngày càng kì lạ....
Trạng Thái:Đang ra Views: 210 Thể Loại:Đô ThịĐam Mỹ
Bạn đang đọc truyện Kịch Bản Sát Nhân Đời Thực của tác giả Mộc Xích Tố. Đây là một trò chơi suy luận, mọi thứ đều cần trinh thám, một trò chơi ở đời thực
Nhưng nếu suy diễn không đúng, kết cục là chết.
Người chơi bốc trúng thẻ bài "người chết", phải chết theo giả thiết của kịch bản;
Nếu rút trúng lá bài "hung thủ" thì có thể đó là kẻ sát nhân thực sự, cố gắng che giấu tung tích của mình.
Thám tử hãy cố gắng dẫn dắt người chơi tìm ra hung thủ thật sự, nếu không sẽ bị trừng phạt bằng cái chết.
Trạng Thái:Đang ra Views: 472 Thể Loại:Đô ThịĐam Mỹ
Tác giả: Sắc Sắc Không Không
Thể loại: Truyện Ngược, Đam Mỹ, Đô Thị
Giới thiệu:
Ba năm qua, chưa có phút giây nào tôi sống trong an ổn. Bởi vì tôi xảo trá trèo lên giường anh, nhẫn tâm chết anh hai mình.
Ông trời bỏ rơi tôi, cha mẹ không nhận tôi, người đời khinh rẻ tôi, chỉ có anh là không xua đuổi tôi. Bởi vì anh xem tôi như kẻ thế thân...
Trích đoạn:
Ba năm qua, mỗi khi đến ngày này tôi không khỏi tự dằn vặt mình, hôm nay chính là sinh nhật của tôi, là ngày kỷ niệm ba năm tôi và anh ở bên nhau, nhưng cũng là ngày giỗ thứ ba của anh hai tôi.
Trời cuối thu lạnh se sắt, hai tay ôm dụng cụ vẽ của tôi đã tê rần từ lâu, da thịt khô nẻ bị gió cứa từng đợt khiến tôi cắn răng vì cóng buốt. Từ tờ mờ sáng tôi đã rời khỏi nhà đi loanh quanh khắp nơi, cho đến tận tối khuya mới nặng nề cất bước trở về....
Dụ Tễ nhặt được một Ôn tiên sinh bị đâm tới choáng váng, cầm về làm ấm giường, nấu ăn cũng được.
(Sai, Ôn tiên sinh không biết nấu ăn, tính tình lại xấu. Dù mất trí nhớ vẫn bá đạo như thường, sức lực rất lớn nhưng cũng nhạy cảm, dán tờ ghi nhớ lên tay mà đã bị dị ứng rồi.
Tiểu Dụ Tễ như công chúa bị vây trong lâu đài chờ người tới cứu. Ba của cậu ấy vây cậu trong lâu đài, không được rời thành phố nửa bước. Là một tra nam ba ba. Nhưng công chúa của chúng ta lại càng thông minh.)
Trích đoạn:
“Đừng tưởng nhặt được người ta về là người ta sẽ nghe lời, trong chuyện này thì mơ đi.”
Nhiệt liệt đề cử.
Dụ Tễ dùng hết sức lực, ở loạt đá ngầm ẩm ướt kia trượt chân không dưới hai lần mới đem được Ôn Thường Thế lôi đến bên cạnh xe, nhét vào ghế sau. “Phanh” một cái đóng lại cửa xe, Dụ Tễ vòng qua đầu xe ngồi vào ghế lái lại quay đầu liếc mắt nhìn Ôn Thường Thế một cái.
Ôn Thường Thế co chân nằm trên ghế đệm, vẫn không nhúc nhích, trong bóng tối mà nặng nề hôn mê. Làm Dụ Tễ nhớ tới lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy nhau, Ôn Thường Thế không phải người sẽ mang bộ dáng kia.
Đêm đó, Dụ Tễ bồi bên người cha cậu Thiệu Anh Lộc ở ngoài biển Nghi Thị câu cá.
Thu hoạch kha khá, đang muốn trở về, Thiệu Anh Lộc lại nhận được một cuộc điện báo....
Trạng Thái:Đang ra Views: 242 Thể Loại:Đô ThịĐam Mỹ
Bạn đang đọc truyện Khóe Miệng Của Cậu Thật Ngọt của tác giả Phục Cửu. Trường trung học Thủ Minh có một nhân vật tên Lâm Như Hứa không ai không biết, bởi vì không chỉ là một học sinh thành tích xuất sắc, tướng mạo xuất chúng mà còn là giáo bá, của trường, giá trị vũ lực cao, không ngán ai cả.
Mà mọi người cũng biết người Lâm Như Hứa ghét nhất là Hà Tâm Ý, một học thần vừa chuyển trường tới, là con ngoan trò giỏi, học sinh cưng của các thầy cô,
Ghét của nào trời trao của đó, hai người lại là bạn cùng bàn…
Bởi vì đánh nhau mà Lâm Như Hứa bị đứng kiểm điểm trên bục trong giờ chào cờ, tầm nhìn của cậu ta xuyên qua đám bạn học nhìn thẳng mặt Hà Tâm Ý ngồi phía cuối hàng, khóe miệng mang theo vết thương khẽ nhếch lên, "Em biết sai rồi, lần sau nhất định sẽ nhẹ một chút."
Thầy chủ nhiệm đứng một bên tức giận không thôi, "Còn có lần sau?"
Sau đó, Lâm Như Hứa hôn lên môi Hà Tâm Ý, "Cục cưng, lần này tớ nhất định sẽ cắn nhẹ."...
Bạn đang đọc truyện Hướng Đến Ánh Mặt Trời của tác giả Hải Đường Đêm. Một câu chuyện mở đầu với sự đau thương, mất mát của hai anh em Mục Song Ngư và Mục Thiên Xứng
Cha mẹ yêu thương họ nhất trên đời đã ra đi mãi mãi.
Một tai nạn giao thông đau lòng do một tên có quyền có thế gây ra, không có công lý hay công bằng được thực thi, chỉ có những đồng tiền dơ bẩn, hôi thối kèm theo những lời nhục mạ đập vào mặt hai anh em.
Người thân còn lại cướp đi hết thảy, trắng trợn đuổi cả 2 ra đường, Mục Song Ngư không thể làm gì khác là dẫn em trai mới 5 tuổi lang thang trên đường kiếm ăn, một thời gian trôi qua, đủ 18 thì lập tức xin việc, thành nhân viên của một cửa hàng tạp hóa, cuộc sống của cả hai mới có thể ổn định hơn một chút....
Trạng Thái:Đang ra Views: 751 Thể Loại:Đô ThịĐam Mỹ
Tác giả: Jikken
Thể loại: Đam Mỹ, Đô Thị
Giới thiệu:
Tôn Gia Khải là chủ tịch Tôn thị, Lâm Quốc Minh làm chủ Lâm thị, hai người đều là hai nhân vật phong vân, cũng như hai tập đoàn do cả hai nên cũng hùng mạnh vô cùng, thực lực hàng đầu thương giới Trung quốc.
Hai người thân thiết như anh ruột thịt, cùng nhau trải qua sinh tử, phiêu bạt khắp nơi, cũng nếm qua bao đau khổ, khó nhọc mới gầy dựng được cơ nghiệp hiện tại.
Trải qua mười năm phấn đấu, cuối cùng họ cũng có thể gặt hái thành quả, gia đình êm ấm, hạnh phúc, giàu sang, phú quý.
Nhưng mà lòng tham che mờ lý trí, tham vọng khiến con người biến chất, Lâm Quốc Minh đã không màng tình xưa nghĩa cũ, nhẫn tâm tàn sát gia đình người đã cùng hắn từng sống chết có nhau, xem nhau như anh em ruột thịt nhằm âm mưu độc chiếm khối tài sản to lớn của Tôn gia....
Trạng Thái:Đang ra Views: 146 Thể Loại:Đô ThịĐam Mỹ
Bạn đang đọc truyện Mùa Hạ Năm Xưa của tác giả Cát Nguyệt. Cứ ngỡ rằng khi thời gian trôi qua, mọi thứ cũng dẫn nhạt nhòa và tan biến
Nhưng bất giác quay đầu nhìn lại, hóa ra người vẫn ở nơi đó, như chưa từng lìa xa…
"Em có cảm thấy gì không?"
"Cảm thấy gì?"
"Hè về rồi..."
Tớ cũng về rồi...
Hoài An là một cậu bé ít nói và trưởng thành hơn so với lứa tuổi. Cậu đem lòng cảm mến một người trong số những người bạn của mình. Người bạn đó như một tia sáng nhỏ le lói trong đêm sương mù, là cơn mưa trong cái hè oi bức thuở thiếu thời....
Bạn đang đọc truyện Tra Công Quỳ Xin Quay Lại Nhưng Tôi Chỉ Muốn Phát Tài của tác giả Tô Hoài Hoang. Một người là thiếu niên 19 tuổi chưa có gì, một người lại không có gì trong tay.
Khương Tiêu vừa nhìn đã yêu người ấy, thế nên dùng hết sức lực và tâm lực để khiến y cảm nhận được ấm áp, 15 năm trôi qua, tình cảm vẫn như lúc đầu, ở cạnh y từ lúc khó khăn, giúp đỡ y từng bước từng bước đi đến thành công.
Theo lý thì anh vốn phải trở thành ánh trăng sáng trong tim Lận Thành Duật. Tuy nhiên sự thật đã chứng minh: Anh chỉ là bóng đèn vai phụ trong cuộc đời vươn lên thoát nghịch cảnh của Lận Thành Duật. Quý ông thành công lòng tàn nhẫn. Khi Khương Tiêu bệnh chết trên giường, y cũng không hề trở về gặp anh lấy một lần.
Khương Tiêu sau khi sống lại: Biến CMN đi cái thứ tình yêu kia!
Anh xem như hiểu, trên đời này, ngoại trừ tri thức trong đầu và tiền trong túi, những thứ còn lại đều không đáng tin cậy. Giờ đây Khương Tiêu chỉ muốn nỗ lực học tập, nghiêm túc kiếm tiền, làm một học bá kiêm chủ đất giàu sụ bình thường mà thôi.
Lận Thành Duật: QAQ cục cưng ơi anh nhìn em đi, em cũng có rất nhiều tiền, tiền cho anh hết, mạng cũng cho anh....
Bạn đang đọc truyện Ăn Miếng Trả Miếng của tác giả Thập Tam Cửu Nguyệt. Tại võ đường, ai cũng thán phục và ngưỡng mộ trước sự cần cù, nỗ lực của Tống Tử Ngôn, một người được xem là thiên tài Taekwondo và cũng là gương sáng cho mọi người.
Mặc dù là đứa bé vị vứt bỏ, nhưng sự ngoan cường của cậu thật sự khiến người kính nể, cậu càng khắc khổ, chăm chỉ bao nhiêu, càng có thể hiểu được cậu luôn vươn lên, hy vọng mãnh liệt vào tương lai bấy nhiêu.
Nói chi tiết hơn thì phải kể về 16 năm trước, vào một đêm khuya, Viện trưởng cô nhi viện Yêu Thương nghe được tiếng khóc của trẻ con, đi theo tiếng khóc như nấc nghẹn đấy bà tìm thấy hai đứa trẻ sơ sinh được bọc trong một tấm chăn nhỏ.
Hai đứa bé sinh đôi, trong cái giá rét của tháng mười hai, được ai đó đặt trước cổng cô nhi viện. Bên trong mỗi tấm chăn chỉ có duy nhất một tờ giấy với cái tên được viết một cách cẩu thả cùng thứ tự sinh của chúng.
Một tấm là Tử Thanh, tấm còn lại là Tử Ngôn, ngoài ra thì không còn gì cả, còn không có nổi cái họ.
Không còn cách nào khác, Viện trưởng để hai đứa bé mang theo họ Tống của bà....
Trạng Thái:Đang ra Views: 100 Thể Loại:Đô ThịĐam Mỹ
Truyện Nhà Tôi Có Chiếc Chăn Thành Tinh của tác giả Nguyên Tòng Ngột kể về Lương Tiêu vốn là một tổng giám đốc bá đạo điển hình trong tiểu thuyết.
Theo như trong truyện, sẽ có một người ngây thơ, hoặc vụng về, hoặc là trong sáng không rành thế sự, coi tiền như rác, gia cảnh không tốt xuất hiện, khiến tổng tài bá đạo nhìn với con mắt khác, và trở thành định mệnh của đời anh.
Nhưng không, 27 năm trôi qua, anh vẫn cứ như bình thường, hưởng thụ cuộc sống giàu sang nhưng cô độc, cho đến khi anh đột nhiên phát hiện cái chăn của mình không bình thường, nó thành tinh!
Yêu quái nhỏ biết nói chuyện, biết động đậy, có thể làm ấm giường, có thể trị bệnh, thậm chí còn có thể bắt trộm, cũng lộ ra dáng vẻ ngốc nghếch. Một chiếc chăn như vậy ai mà không muốn chứ. Ông chủ Lương trời sinh tánh tành quái gở đang muốn nuôi làm sủng vật, lại phát hiện hình như tiểu yêu quái còn có thân phận khác....
Cho dù em là người hay là yêu, tiễn Phật tiễn đến Tây, ấm giường ấm cho nốt!...
Bạn đang đọc truyện Vương Gia Xuyên Không Bị Ép Làm C của tác giả Hoang Mộc Trạch Đại. Sở Ưng Trừng đang trên đường chiến đấu, đánh giặc, đùng cái xuyên qua.
Hắn vặn nát óc vẫn không hiểu chuyện gì đang xảy ra, chỉ có thẻ nhập gia tùy tục, tới đâu hay đó.
Hiện gừi còn đang là một thành viên trong nhóm thần tượng, lại còn ở vị trí C vô cùng bắt mắt, cần làm gì bây giờ?
Nhảy nhót à? Hừm, nói vũ đạo thì múa đao luyện kiếm chẳng phải cũng là nó sao? Cái này cậu biết!
Rap??? Tức là lập tức tuôn ra những câu từ có vần điệu, còn chẳng phải là ngâm thơ đối đáp? Cái này cậu cũng biết!Đám fan hâm mộ:??? Idol này có năng lực nghiệp vụ kém như thế sao lại vào nhóm được vậy? Đầu tư vào nhóm sao? Cút đi cho tôi!!
Sở Ưng Trừng căn bản không care, gì mà trí tuệ nhân tạo online nói chuyện, gì mà thức ăn nhanh giao hàng hôm nay sẽ tới......
Trạng Thái:Đang ra Views: 452 Thể Loại:Đô ThịĐam Mỹ
Bạn đang đọc truyện Đứa Trẻ Hư của tác giả Hùng Tiểu Tiểu. "Anh này, khi nào anh chia tay bạn trai?"
Một chàng công chen vào đoạt người yêu, bệnh kiều, trà xanh, một chàng thụ lạc quan, tươi tắn, cố gắng kiếm tiền. (Nghiêm Việt 严越 x Nguyễn Tri Mộ 阮知慕)
Nguyễn Tri Mộ biết cháu trai của chủ nhiệm lớp mình học cấp ba chuyển tới thành phố A học, liền nhận việc chăm sóc Nghiêm Việt, làm người giám hộ của thiếu niên.
Nghiêm Việt lần đầu gặp Nguyễn Tri Mộ, mặt lạnh từ đầu đến cuối, còn bưng cái giá khó tiếp cận, chê người ta nghèo khó, nhìn keo kiệt, không phóng khoáng.Sau đó – Nghiêm Việt (Trà xanh ngây thơ): Anh, bao giờ anh chia tay gã ta? Em thấy hai người không hợp.
Sau đó nữa, vào một đêm trăng sáng, nhà đột nhiên mất điện, Nghiêm Việt hôn lên trán anh trong bóng tối.
Nguyễn Tri Mộ không hề tỏ ra bài xích, vẫn dịu dàng và ân cần, chăm lo cho cuộc sống hàng ngày, hứa thi đại học xong sẽ đưa hắn đi du lịch....
Bạn đang đọc truyện Các Người Nghĩ Sao của tác giả Biệt Ý Hạ. Hỏi: Bạn cùng thuê nhà khi say lại gọi tên tôi, phải làm sao đây???
…
Đáng sợ! Hết sức đáng sợ! Vô cùng đáng sợ.
Không thể tin được là bạn thuê chung của tôi sau khi say lại kêu tên tôi
Phải biết rằng, thường ngày hắn mang một bộ dạng tinh anh lạnh lẽo không trả lời người khác, vì sao khi nhìn tôi lại giơ ra nụ cười ngốc nghếch cùng gương mặt ửng hồng như suối xuân.
Sau khi nghiêm túc tra hỏi, tôi phát hiện ra rằng bạch nguyệt quang trong lòng hắn chính là tôi....
Trạng Thái:Đang ra Views: 329 Thể Loại:Đô ThịĐam Mỹ
Bạn đang đọc truyện Nhặt Ánh Bình Minh của tác giả Công Tử Ưu. Không ai hiểu tại sao một sinh viên ngành y luôn chính chắn như Lý Kinh Trọc lại đột nhiên quyết định bảo lưu kết quả để về quê nghỉ ngơi một năm.
Cha mẹ anh cũng không rõ cơ sự thế nào, chỉ là con cái lớn, tự khắc có suy nghĩ của mình.
Anh nhanh chóng hoàn tất thủ tục, mua vé xe, một mình trở về ngôi nhà cũ ở dưới quê.
Nhà cũ vốn treo một bức tranh theo phong cách hội họa truyền thống do anh vẽ hồi nhỏ, trong tranh là một vị công tử như ngọc tay ôm quyển sách.
Lý Kinh Trọc trở về nhà, phát hiện ra bức tranh kia không còn nữa.
Anh vốn không quá để ý, nhưng đêm nọ đang đọc sách thì đột nhiên cúp điện, có một người con trai tóc dài gõ cửa nhà anh mượn nến thắp...
Thanh niên tiến đến bên cửa sổ, Lý Kinh Trọc mới nhận ra người này giống hệt vị công tử anh từng vẽ trong tranh....
Bạn đang đọc truyện Thiếu Gia Ốm Yếu Lại Đi Nhảy Disco của tác giả Dữu Tử Nãi Đường. Tổng tài Lục Tứ cứu được một bé đáng thương tại quán bar, nhìn thấy bé có nét giống người trong lòng mình, hắn liền đưa người ta về nhà
Bé đáng thương vô cùng nghe lời, hiểu chuyện, lại còn xinh đẹp, biết làm nũng, Lục Tứ ban đầu chỉ là ôm tâm thái chơi đùa một chút, ai ngờ càng lúc thiện cảm càng nhiều, dần dần càng rung động.
Nhưng một ngày, nhóc đáng thương đột nhiên biến mất, chỉ để lại một mảnh giấy, ý tứ đại khái là cậu bị bệnh nan y, không muốn liên lụy Lục tổng nên tự mình rời đi.Lục tổng tức muốn hộc máu, lo muốn chết, tìm khắp thành phố cũng không thấy người đâu. Cho đến nửa tháng sau, hắn ngẫu nhiên gặp lại nhóc đáng thương trong một quán bar.
Thiếu niên tóc ngắn màu bạc, đeo khuyên tai rực rỡ lóa mắt, làm gì còn bộ dáng đáng thương đơn thuần như trước. Cậu vừa kiêu ngạo lại cuồng dã, nhảy Disco rồi uống rượu, còn kể khổ với bạn: "Ôi... Lúc trước nghĩ là chỉ đùa chút thôi, ai ngờ anh ấy thích tôi thật."
"Ôi... Tôi đúng là một tên tra nam đùa bỡn tình cảm của người khác."
Lục tổng:??? Mẹ nó chứ đây mà là bị bệnh nan y hả?!...
Bạn đang đọc truyện Mười Lăm Lần Ngô Đồng Thay Lá của tác giả Chương Nghinh Tử. Cố Mộc Hoàn yêu Từ Hạ Nhiên, đã nói sẽ luôn bảo vệ cậu, luôn che chở, yêu thương cậu.
Từ Hạ Nhiên từ nhỏ tới lớn ở cô nhi viện thiếu vắng tình thương, xem Cố Mộc Hoàn như sinh mạng, như người thân duy nhất trên đời này…