Đức Dương Quận Chúa
Thể Loại: Ngôn Tình Trọng Sinh
Views: 487
Bạn Có Thể Xem: Tóm Tắt Nội Dung Chương Mới Nhất Danh Sách Chương
- Chương 156: Phiên ngoại (tám): Toàn văn hoàn
- Chương 155: Phiên ngoại (bảy): Lâm sư muội sao có thể làm chuyện như vậy
- Chương 154: Phiên ngoại (sáu): Nữ tử tham gia khoa cử
- Chương 153: Phiên ngoại (năm): Phó Dịch
- Chương 152: Phiên ngoại (bốn): ?�n Bạch Tuyết
- Chương 41: Không ngờ công tử lại giảo hoạt như vậy
- Chương 42: Nhi lang đẹp nhất thế gian
- Chương 43: Nàng không muốn lại tự mình đa tình nữa đâu
- Chương 44: May mà ta thông minh
- Chương 45: Người lại suy nghĩ nhiều rồi
- Chương 46: Vậy muội có ý nghĩ muốn hôn hắn không?
- Chương 47: Chẳng lẽ quận chúa có sở thích khác người
- Chương 48: Kỷ Oánh Oánh, đầu óc ngươi bị hồ Đồ sao?
- Chương 49: Toang rồi!
- Chương 50: Ngươi không phải nữ nhi của ta
- Chương 51: Vuốt mông ngựa cũng thật thành thạo, điêu luyện
- Chương 52: Ta là nói thật thì có gì phải ngượng ngùng
- Chương 53: Đám người ngu muội
- Chương 54: Người kia là Gia Hòa trưởng công chúa
- Chương 55: Ân lão phu nhân trúng gió rồi
- Chương 56: Hoan nghênh lần sau trở lại nha
- Chương 57: Lại có người chủ động đi gây chuyện với nàng
- Chương 58: Dù sao quận chúa thích nhất là người đẹp
- Chương 59: Có thể giúp được quận chúa, trong lòng Diệp Hoàn thấy rất vui
- Chương 60: Muốn trách thì trách nàng quá tốt
Bạn đang đọc truyện Đức Dương Quận Chúa của tác giả Thâm Hải Lý Đích Vân Đóa. Nàng tên Ân Trường Hoan, là quận chúa Đức Dương, sinh ra là một cái mỹ nhân, quyến rũ động lòng người, nhận được ngàn vạn sủng ái.
Mặc dù chỉ là quận chúa nhưng vẫn có thể sống thoải mái tiêu dao, lại còn muốn gì được dó, chính là vì có Thái Hậu ngoại tổ mẫu làm chỗ dựa, hết mực cưng chiều nàng.
Nhưng biến cố bỗng nhiên dồn dập tới, Thái Hậu hoăng, mà sau đó chính là vị hôn phu bội ước.
Nàng cũng thất vọng buồn lòng, nghĩ cách giải trừ hôn ước, nhưng chưa kịp làm gì đã trúng kịch độc, tử vong.
Nàng mở mắt ra lần nữa, mơ mơ màng màng, nhận ra mình được trời cao thương xót, cho trọng sinh trở về.
Nàng trước tiên dĩ nhiên chính là cứu ngoại tổ mẫu của mình, sau đó.....Cáo trạng!!Sau khi từ hôn.
Lời nói của Thái Hậu thấm thía: Trường Hoan à, cháu muốn quận mã thế nào?
Ân Trường Hoan nhớ tới việc đời trước, ngữ khí trầm trọng: Xấu chút đi, quá xinh đẹp dễ dàng sinh ý xấu.
Mỗ nam nhân nào đó sờ gương mặt tuấn mỹ vô song của mình, nếu không thì vẽ thêm một vết sẹo?
Nhiều năm sau, khi trở thành Hoàng Hậu Đức Dương, nàng mới nhận thấy thì ra kết cục bi thảm đời trước là bởi vì nàng không chọn nam nhân đẹp nhất.