Kiếp Này Không Hận Cũng Không Yêu
Thể Loại: Đam Mỹ
Views: 583
Bạn Có Thể Xem: Tóm Tắt Nội Dung Chương Mới Nhất Danh Sách Chương
- Chương 137: Chương 137
- Chương 136: Chương 136
- Chương 135: Chương 135
- Chương 134: Chương 134
- Chương 133: Chương 133
- Chương 41: Chương 41
- Chương 42: Chương 42
- Chương 43: Chương 43
- Chương 44: Chương 44
- Chương 45: Chương 45
- Chương 46: Chương 46
- Chương 47: Chương 47
- Chương 48: Chương 48
- Chương 49: Chương 49
- Chương 50: Chương 50
- Chương 51: Chương 51
- Chương 52: Chương 52
- Chương 53: Chương 53
- Chương 54: Chương 54
- Chương 55: Chương 55
- Chương 56: Chương 56
- Chương 57: Chương 57
- Chương 58: Chương 58
- Chương 59: Chương 59
- Chương 60: Chương 60
Tác giả: Punnie1310
Thể loại: Cổ Đại, Đam Mỹ
Giới thiệu:
Trên tường thành cao chót vót, một thân long bào đứng đó nhìn xuống, phía dưới là một nam nhân đang bận áo giáp cưỡi ngựa tay cầm thanh kiếm đẫm máu ánh mắt luôn quan sát về người phía trên
“Ngôn Tuấn Hàn chỉ cần ngươi xuống đây ta lập tức tha mạng cho phi tử cùng hài tử của ngươi chỉ cần ngươi xuống ta lập tha mạng cho bọn họ”
Nam nhân bận long bào mỉm cười chua xót, Tại Chính Hiên ơi lại Tại Chính Hiên ngươi nghĩ rằng ta sẽ tin lời ngươi hay sao, trước khi ta đứng đây ta đã biết được ngươi đã giết sạch toàn bộ hậu cung của ta ngay cả đứa nhỏ vừa mới chào đời ba tháng ngươi cũng nhẫn tâm giết chết, ta còn có thể tin tưởng ngươi nửa hay sao
“Ngôn Tuấn Hàn, nếu ngươi dám nhảy xuống ta lập tức cho người đuổi giết Ngôn Tuấn Vỹ nhất định không để hắn sống, chỉ cần ngươi xuống đây ta lập tức phong ngươi làm hoàng hậu của ta cũng như tha chết hoàng thân quốc thích của người chỉ cần ngươi bước xuống”
Tại Chính Hiên hết lời đe dọa nhưng Ngôn Tuấn Hàn nữa bước cũng không di chuyển, ánh mắt nhìn về xa xăm nhất định Ngôn Tuấn Vỹ đã an toàn chạy thoát khỏi đây, y cả đời này chỉ còn lại duy nhất một người hoàng huynh này chỉ cần người bình an là đủ
Ngôn Tuấn Hàn nhìn Tại Chính Hiên mỉm cười sau đó buông mình từ trên tường thành cao ngã xuống, Tại Chính Hiên lập tức chạy đến nhưng tiếc là...