
Lưỡng Đô Ký Sự
Thể Loại: Xuyên Không Trọng Sinh Cung Đấu
Views: 785
Bạn Có Thể Xem: Tóm Tắt Nội Dung Chương Mới Nhất Danh Sách Chương
- Chương 89: Phiên ngoại (3): Tuyết trong tuyết
- Chương 88: Phiên ngoại (2): Đọa tắng bất cố *
- Chương 87: Phiên ngoại (1): Giường tre
- Chương 86: Cá nước
- Chương 85: Xuân sưu
- Chương 21: Bầu bạn ở bên
- Chương 22: Ám lưu
- Chương 23: Bí mật
- Chương 24: Tam canh hợp nhất (1)
- Chương 25: Tam canh hợp nhất (2)
- Chương 26: Tam canh hợp nhất (3)
- Chương 27: Diễn kịch
- Chương 28: Trường canh (1)
- Chương 29: Trường canh (2)
- Chương 30: Hồi II: Tẫn kê tư thần, duy gia chi tác*
- Chương 31: Diễn xuất
- Chương 32: Nguy cơ
- Chương 33: Nghịch chuyển
- Chương 34: Ăn ý
- Chương 35: Đồng tâm
- Chương 36: Đăng cơ
- Chương 37: Tâm nguyện
- Chương 38: Đột tử
- Chương 39: Mưa thu
- Chương 40: Kết tóc
Bạn đang đọc truyện Lưỡng Đô Ký Sự của tác giả Lục Ngộ. Hoàng đế bệnh đang ở thời kì nguy kịch, nhưng lại không có hoàng tự nối dõi.
Ngoại thích chuyên quyền, rối loạn triều chính, người được chọn kế vị cứ liên tiếp mất mạng.
Hữu Tướng trong lòng đã có âm mưu, bình tĩnh chờ đợi thế cục biến hóa, cho rằng mọi thứ đã định, chỉ chờ Hoàng đế băng hà, giang sơn tự nhiên nắm trong tay.
Nhưng không, hắn đã lầm.
Muội muội của hắn, chính là Hoàng hậu đương triều, cầm tay một đứa nhỏ, đầu đội mũ Miện mười hai lưu[1] bước lên thềm ngọc.
Triều thần quỳ xuống bái, hô to vạn tuế. Đứa nhỏ được Hoàng hậu nâng lên, cho ngồi lên long ỷ.
[1]: Mũ Miện 12 lưu: Mũ đội cùng với Lễ phục Cổn Miện, được mệnh danh là "Đế miện phương Đông", có các chuỗi ngọc rủ xuống phía trước và sau, gọi là lưu. Miện của bậc đế vương phải có 12 lưu, mỗi lưu xâu 12 viên ngọc.
Khối Đông Á theo chế độ quân chủ chuyên chế khi xưa chỉ có Hoàng đế Trung Quốc và Việt Nam đội Miện 12 lưu (vì xưng Đế), còn Triều Tiên chỉ dùng mũ 9 lưu (vì xưng Vương).