Sau Khi Phu Quân Bị Trúng Gió
Thể Loại: Ngôn Tình Trọng Sinh
Views: 236
Bạn Có Thể Xem: Tóm Tắt Nội Dung Chương Mới Nhất Danh Sách Chương
- Chương 42-2: Thỉnh an lão thái bà (Hạ)
- Chương 42: Thỉnh an lão thái bà (Thượng)
- Chương 41-2: Trở lại Phong gia (Hạ)
- Chương 41: Trở lại Phong gia (Thượng)
- Chương 40-2: Đại ca, Phong Vu Tu hắn ... Cái kia ... Có bệnh (Hạ)
- Chương 1: Cẩu nam nhân bị trúng gió! thật đáng mừng!
- Chương 2: Sợ? Yên tâm, ta sẽ không để cho ngươi chết
- Chương 3: Lão ác bà, cút đi! Đừng có lại gần ta
- Chương 4: Đấu với ta? Xem ngươi lấy gì đấu với ta?
- Chương 5: Ngươi có giỏi thì đứng lên đánh ta đi! Lão phế vật!
- Chương 6: Muốn tước vị? Nằm mơ đi!
- Chương 7: Tiểu tử vẫn mãi chỉ là tiểu tử thôi! (1)
- Chương 7-2: Tiểu tử vẫn mãi chỉ là tiểu tử thôi (2)
- Chương 8: Ta không uống nước hoàng liên!
- Chương 9: Liễu thị! Chứng cứ của ngươi đâu!”
- Chương 10: Ngươi cũng đừng mong sống!
- Chương 11: Sát phu ...
- Chương 12: Không hiểu sao lại cảm thấy nàng thật đáng yêu.....
- Chương 13: Rắn chuột một ổ
- Chương 14: Đều là Sói mắt trắng, không có một ai hiếu thuận
- Chương 15: Thanh Thanh trở về
- Chương 16: Nữ nhi còn không vào liếc hắn một cái
- Chương 17: Về Sau không hận ông ta nữa
- Chương 18: Ngươi xứng sao?
- Chương 19: Ông ngoại, người đừng trách con
Hán Việt: Phu quân trung phong dĩ hậu
Converter: Hanmyyu.
Editor:yêu Hồ Đại nhân (LinhLan601)
Tình trạng: Hoàn.
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại, HE, Tình cảm, Báo thù, Trọng sinh, Sảng văn, Ngược tra, Vả mặt.
Tô Ngọc Dung cảm thấy thành hôn là một chuyện cực kì bi ai. Trước khi gả cho người càng mơ ước về cuộc sống sau này bao nhiêu, sau khi đến nhà chồng thì chết lặng bấy nhiêu. Trượng phu lãnh đạm hờ hững với nàng. Không chỉ vậy còn sủng thiếp diệt thê. Tô Ngọc Dung một mình trong căn phòng trống, chảy nước mắt mỗi đêm...
Nhưng ngày lành của nàng đã tới rồi!!! Hắn trúng gió ngã xuống. Nàng cảm thấy quả nhiên ông trời cũng mở mắt.
Nàng nhìn lão già mất nết nằm trên giường, chỉ có tròng mắt còn có thể động đậy, cười sâu kín: “Phu quân, khát sao?”
Lão gia hỏa bi phẫn trừng lớn tròng mắt: Ta không khát!!
Nhưng nháy mắt tiếp theo, nước thuốc đắng tựa hoàng liên được rót đầy miệng hắn.
****
Sau khi bị trúng gió, mỗi ngày Phong Vu Tu đều muốn chết, để thoát khỏi ma chưởng của Tô Ngọc Dung. Nhưng dần dần hắn phát hiện, dường như bản thân chưa từng hiểu biết về thê tử đã sống chung nửa đời cùng hắn.
thì ra, nàng lại là người nhát gan thích khóc, làm nũng cọ người như vậy.
Khi sét đánh, nàng sẽ bị dọa khóc. Khi uống thuốc lại giống tiểu hài tử không chịu há mồm. trên người có chút không thoải mái, nàng cũng sẽ ủy khuất rớt nước mắt. Hoàn toàn không giống lúc trẻ tuổi, là nữ nhân lạnh nhạt và khắc nghiệt, dễ dàng làm người ghét.
Nhưng sau này, nữ nhân làm hắn chán ghét nửa đời ấy lại đi trước. không còn ai lấy cớ bắt muỗi đánh lên bàn tay hắn, cười xấu xa cho hắn ăn quýt chua, thương tâm lúc cho hắn uống nước thuốc đắng ngắt. rõ ràng hắn nên cao hứng. Nhưng hắn lại cảm thấy tâm tình không tốt. Giường quá lạnh lẽo, hắnrất cô độc……
****
Lại lần nữa mở mắt ra, trở lại ngày tân hôn. Tô Ngọc Dung nhìn nam nhân cẩn thận từng chút một cầm lấy bàn tay bị bỏng của nàng, khuôn mặt vặn vẹo: “Ngươi làm cái gì vậy?”
Phong Vu Tu nhìn nàng thật sâu: “Ngoan, ta thổi thổi cho nàng, liền không đau……”
Tô Ngọc Dung:…… Ai có thể tới nói cho nàng biết, người nam nhân này, rốt cuộc là làm sao vậy!!!
Gỡ mìn —— bổn văn không đổi nam chủ,
người không thích mời nhấn dấu X.
Tag: Vả mặt, sảng văn báo thù, ngược tra
Vai chính: Tô Ngọc Dung, Phong Vu Tu ┃ vai phụ: ┃ những người khác