TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 1443

Chương 1443

Mặc dù vẫn chưa đến mức thù hằn như giết bố hay cướp vợ, nhưng cũng chẳng khác vậy là bao!

 

Đừng nói là Tiêu Chính Văn bị thương, dù cho Tiêu Chính Văn có mất mạng ngay ở chỗ thì dược sư Hoàng cũng sẽ chỉ giương mắt đứng nhìn!

 

“Chuyện này… e rằng không dễ đâu, mâu thuẫn giữa tôi và dược sư Hoàng quá sâu sắc, hoàn toàn không có cách nào mời được cụ ta ra tay cứu giúp!”

 

Tiêu Chính Văn làm ra vẻ vô cùng khó xử, nhíu mày lên tiếng.

 

“Ôi chao, chuyện này…”

 

Lâm Thiên Đức do dự mất một lúc mới nghiến răng, làm ra vẻ đau đớn nói: “Thật ra vẫn còn có một cách, chính là Bách Sinh Đan của Qủy Y Môn, nhưng tôi…tôi lại không biết điều chế loại thuốc này!”

 

“Có thuốc dùng là được”.

 

“Môn chủ Lâm, ông yên tâm, chỉ cần có tác dụng thì dù có bao nhiêu tiền tôi cũng bằng lòng bỏ ra!”

 

Tiêu Chính Văn khẽ cười nói.

 

“Nếu là về tiền…”

 

Lâm Thiên Đức khẽ lắc đầu nói: “Tôi không phải người thiếu tiền, chỉ hy vọng sau này khi Quỷ Y Môn của tôi rơi vào tình cảnh khó khăn thì cậu Tiêu có thể ra tay tương trợ, như vậy là tôi cảm kích lắm rồi!”

 

Những lời này của cụ ta nói ra quá thoả đáng, cứ như chỉ đề cao tình người với Tiêu Chính Văn.

 

Hơn nữa đây cũng là kỹ năng thương lượng được sử dụng nhiều nhất trong võ tông.

 

Dù gì thực lực của Tiêu Chính Văn cũng phơi bày ra đó, thể hiện nhân tính với anh hoàn toàn là vì lợi ích của tông môn!

Tiêu Chính Văn nói thẳng: “Xin môn chủ Lâm cứ yên tâm, chỉ cần chữa trị khỏi cho tôi, sau này có Tiêu Chính Văn tôi ở đây, Quỷ Y Môn sẽ có thể vô tư vô lo rồi!”

 

Hừ!

 

Khẩu khí của thằng ranh này cũng lớn thật đấy!

 

Lâm Thiên Đức liếc trộm Tiêu Chính Văn, thầm cười khẩy trong lòng, mấy ngày nữa là ông đây tiễn cậu về trời luôn rồi!

 

“Cậu Tiêu, cậu xem, đây chính là Bách Sinh Đan của Quỷ Y Môn!”

 

Nói xong, Lâm Thiên Đức lấy ra ba viên thuốc màu đỏ sẫm từ trong người và đưa cho Tiêu Chính Văn.

 

Cụ ta còn không quên bổ sung thêm một câu: “Loại thuốc này hiện chỉ có năm viên, ba viên này có thể chữa khỏi vết thương của cậu Tiêu!”

 

Cụ ta cung kính đưa ba viên thuốc màu đỏ sẫm đang nằm trong lòng bàn tay mình cho Tiêu Chính Văn.

 

Tiêu Chính Văn tiện tay cầm lấy một viên đưa lên mũi ngửi thử.

Đọc truyện chữ Full