Vân Dương là tổ chức ngầm lớn nhất ở Công viên Long Dương. Lão đại của bọn họ – Hùng Hạt Tử cũng là thủ lĩnh của Công viên Long Dương, sức chiến đấu siêu mạnh, thậm chí còn mạnh hơn Quỷ Nam một bậc.
Nếu Vân Dương đồng ý ra tay, tin tưởng có thể dễ dàng xử lý những người này.
Nhưng vấn đề là chi phí yêu cầu Vân Dương ra tay quá đắt.
Chỉ sợ tất cả số tiền nuốt được lần này sẽ phải phun ra.
Xi Hổ sốt ruột nói: “Đại ca, anh đừng do dự nữa. Chuyện đến bước này chúng ta chỉ có thể nhờ người của Vân Dương trợ giúp thôi, tốn kém ít tiền thì có sao.”
Đành chịu thôi.
Thiêu Hồ Tử thở ra một hơi dài: “Được rồi, tao nghe lời mày, gọi điện thoại cho Hùng Hạt Tử đi.”
Xi Hổ lập tức liên hệ với đối phương.
Sau một phen bàn bạc, Xi Hổ gật đầu nói: “Không có vấn đề gì, người của Vân Dương sẽ lập tức tới ngay, Hùng Hạt Tử sẽ đích thân dẫn người tới!”
Thiêu Hồ Tử nở nụ cười.
Anh ta châm một điếu thuốc, sắc mặt lấy lại vẻ bình tĩnh thong dong.
“Giang Sách, mày nghĩ mày trèo lên được nhà họ Hoàng và thu phục Mặt trận Sương Mù Đỏ thì đã rất giỏi sao?”
“Tao nói cho mày biết, hai thế lực này chỉ là thứ rác rưởi không có chút ích lợi mà thôi.”
“Mày có biết thế lực mạnh nhất ở Công viên Long Dương này là gì không?”
Giang Sách cười cười hỏi lại: “Là gì vậy?”
Thiêu Hồ Tử ngẩng đầu lên, mở miệng nói như đang ngồi chém gió tự kỷ: “Nói ra sợ sẽ hù mày sợ chết khiếp đấy. Thế lực mạnh nhất trong Công viên Long Dương chính là Vân Dương! Toàn bộ Công viên Long Dương đều nằm trong sự khống chế của Vân Dương. Lão đại của bọn họ là Hùng Hạt Tử, thậm chí còn mạnh hơn cả Quỷ Nam.”
“Tao đã liên hệ với người của Vân Dương rồi.”
“Đợi lát nữa Hùng Hạt Tử sẽ dẫn người tới đây.”
“Giang Sách, bây giờ mày có muốn hối hận cũng đã không còn kịp rồi. Hôm nay tao muốn mày chết không có chỗ chôn!”
Đồng thời, anh ta nhìn sang Đinh Mộng Nghiên rồi liếm liếm bờ môi.
“Nhưng mày cũng đừng quá lo, người phụ nữ của mày, tao sẽ giúp mày chăm sóc thật tốt, hahahaha.”
Đinh Mộng Nghiên tức giận đến mức sắc mặt đỏ bừng, giữ thật chặt cánh tay của Giang Sách.
Vẻ mặt của Giang Sách vẫn bình tĩnh nhưng trong lòng đã bốc lên lửa giận.
Chết không có chỗ chôn ư?
Tốt thôi, hôm nay anh sẽ khiến anh ta chết không có chỗ chôn!
Không bao lâu sau có một nhóm lớn người kéo đến nhà máy. Thoạt nhìn có đến hàng trăm người, ai nấy đều cầm mã tấu, khí thế hùng hổ.
Là người của Vân Dương!
Hơn nữa còn do Hùng Hạt Tử tự mình dẫn tới.
Sau khi bị người ta chỉnh đốn ngày hôm qua, trong lòng Hùng Hạt Tử vẫn luôn nén một bụng lửa giận. Anh ta sống lớn đến vậy còn chưa từng chịu uất nghẹn như thế bao giờ đầu.
Vậy nên vẫn luôn muốn tìm cơ hội để trút hết tức giận trong lòng.
Trùng hợp hôm nay Thiệu Hồ Tử lại gọi điện tới nhờ anh ta giúp đối phó với một người.
Hùng Hạt Từ đồng ý mà không cần suy nghĩ, cho dù là không nhận tiền thì anh ta cũng sẽ giúp giải quyết. Không vì bất cứ điều gì khác, chỉ để thể giải tỏa cơn tức giận của mình mà thôi.
Nhìn thấy Hùng Hạt Tử dẫn một nhóm lớn người hùng hổ đi tới, nhà họ Hoàng và người của Mặt trận Sương Mù Đỏ đều có chút căng thẳng.
Bon họ đã sinh sống trong Công viên Long Dương lâu như vậy, đương nhiên đều biết rõ sức mạnh của Vân Dương thế nào.
Đây là tổ chức ngầm của Công viên Long Dương, thực lực vô cùng mạnh mẽ, cho dù tất cả các thế lực khác cộng lại cũng chưa chắc có thể mạnh bằng bạn họ. Trong Công viên Long Dương, đắc tội với Vân Dương chẳng khác nào đắc tội với thần chết.
Tuyệt đối không thể sống.