Mà đám người đàn ông vạm vỡ quy trên đất, vội vàng la lên: “Chủ tịch Lâm, tha cho chúng tôi đi, đừng giết chúng tôi… Chúng tôi… Chúng tôi chỉ là người hầu, phụng mệnh làm việc mà thôi… “Nếu tôi muốn giết các người, các người đã sớm chết rồi, tôi chỉ muốn hỏi các anh một vấn đề, hy vọng các anh có thể thành thật trả lời!”
“Chủ tịch Lâm mời nói, chúng tôi nhất định hề biết thì sẽ nói!”
Mọi người vội đáp.
Vì mạng sống, bọn họ chỉ có thế làm vậy.
Dù sao bác sĩ vang danh thiên hạ này, cũng là người giết người không chớp mắt.
Bọn họ đều từng nghe nói tới, người đàn ông này đã diệt cả thôn Dược Vương… “Tôi nhớ rõ trợ lý của tôi có thiệp mời, theo lý mà nói, cô ấy và tôi đều là bạn của sơn trang Huyết Kiếm các anh, vì sao các anh còn tập kich giết chúng tôi? Chẳng lẽ đây là đạo đãi khách của sơn trang Huyết Kiếm các anh à?”
Lâm Dương nhận lấy thiệp mời An Mạn đưa tới, vẻ mặt không đổi hỏi.
“Chuyện này…”
Vẻ mặt người đàn ông vạm vỡ lúng túng, do dự một lát không nói chuyện.
“Sao thế? Không tiện nói à? Nếu là như vậy, tôi chỉ có thể nghĩ biện pháp khác biết rõ chuyện này rồi”
Lâm Dương híp mắt tiến lên trước.
Bốn chữ “nghĩ biện pháp khác”
của anh rất đặc biệt.
Mấy người đàn ông vạm vỡ này bị dọa sợ.
Phương pháp của bác sĩ Lâm, chắc chắn khác với người thường.
Đến lúc đó e rằng có thể giữ được mạng, nhưng sống không bằng chết.
“Chủ tịch Lâm! Đừng đừng đừng, tôi nói, tôi nói!”
Người đàn ông vạm vỡ vội đáp.
“Kiên nhẫn của tôi có hạn”
Lâm Dương bình tĩnh nói.
Người đàn ông vạm vỡ cắn môi dưới, nhỏ giọng nói: “Chủ tịch Lâm, thực tế ý của sơn trang Huyết Kiếm chúng tôi là bắt người của anh và anh… Sơn trang Huyết Kiếm chúng tôi… Bắt sống…”
“Bắt tôi?”
Vẻ mặt Lâm Dương mờ mịt: “Tôi và sơn trang Huyết Kiếm các anh không thù không oán, đang yên đang lành vì sao lại bắt tôi?”
“Chuyện này… Có hai nguyên nhân… Thứ nhất là vì nhà họ Lâm ở Yến Kinh..”
“Nhà họ Lâm sao? Bọn họ liên minh với sơn trang Huyết Kiếm rồi hả?”
“Đúng vậy, nhà họ Lâm phái đại diện tới, anh và nhà họ Lâm có thù oán mọi người đều biết, trang chủ muốn dùng anh tỏ thái độ với nhà họ Lâm!”
“Vậy sao? Hừ, vậy vận mệnh của sơn trang Huyết Kiếm các anh cũng quá nhỏ rồi, tuy nhà họ Lâm mạnh, nhưng Dương Hoa tôi không yếu, vì nhà họ Lâm vô duyên vô cớ có thêm một kẻ thù, chẳng phải là mất nhiều hơn được sao?”
Lâm Dương lắc đầu.
“Chủ tịch Lâm, nếu anh nghĩ như vậy thì mười phần sai rồi, mục đích bắt anh không phải chỉ vì tỏ thái độ với nhà họ Lâm, quan trọng nhất là nguyên nhân thứ hai!”
“Nguyên nhân gì?”
Người đàn ông vạm vỡ chần chừ một lát, chậm rãi nói ba chữ.
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên