Chương 3448
“Giảng sư Thục Hồng, t giảng sư.chấp thuận” Cảnh tượng này khiến cho các đệ tử đều cảm thấy bối rối, ngay cả Giang Thục Hõng cũng thấy vậy.
Nhưng bà ta không phải người ngu, nhìn vào đôi con ngươi thâm thúy của Nhị Tôn Trưởng, tựa như bà ta đã hiểu được gì đó bèn khàn giọng nói: “Chuyện ông định nói có liên quan đến thằng nhóc kia, đúng chứ?”
“Giảng sư Thục Hồng quả nhiên rất thông minh. Tôi nghe nói Thiên Trì Thánh Thủy của Giang Hương Thư Các có thể cải tử hồi sinh, gột rửa linh hồn. Cho dù thân thể có trúng bất kỳ loại độc nào một khi vào ao tắm rửa đều có thể giải độc, thế nên.. ”
“A, Nhị Tôn Trưởng, ông nghĩ nhiều quá rồi.
Trước tiên, không nói đến chuyện Thiên Trì Thánh Thủy không mở ra cho người ngoài, cho dù tôi có nói đồng ý đi chăng nữá tì nơi đó cũng không thể để cho người của Trường Sinh Thiên Cung mấy người dùng! Tuy rằng việc này đã qua, nhưng thứ cho tôi nói thẳng, con trai của vị quan chức kia trong thư các đã bỏ mạng trong tay ông là sự thật, thế nên ông không nên hành động theo kiểu được voi đòi tiên như thế”
Giang Thục Hồng cười lạnh nói, sau đó cứ thế xoay người rời đi.
Nhị Tôn Trưởng nhìn bà ta bằng ánh mắt sâu sa, không hề hé răng.
“Thôi vậy” Ông ta khẽ lắc đầu, lầm rầm một tiếng sau đó xoay người đi thu dọn hiện trường cùng đám đồ đệ của mình.
Thế nhưng đúng vào lúc này, một đệ tử bước nhanh tới, chắp tay trước ngực mà hô: “Nhị Tôn Trưởng, Đại Tôn Trưởng cho mời người và đệ tử của người nhanh chóng tới Vô Dục Cung một chuyến gặp ông ấy!”
“Đại Tôn Trưởng gọi chúng ta qua đó có chuyện gì thế?” Nhị Tôn Trưởng thấp giọng hỏi đò. “Đệ tử không rõ, Đại Tôn Trưởng chỉ nói đệ tử đến đây truyền lời, mong Nhị Tôn éó một chuyện muốn nhờ, mong Nhị Tôn
Trưởng nhanh chóng qua bên đó!” Đệ tử kia chắp tay nói xong, lập tức đứng qua một bên nói: “Nhị Tôn Trưởng, xin mời. Sắc mặt Nhị Tôn Trưởng không được tự nhiên cho lắm. “Sư phụ, chuyện gì thế này?” Lý Như khó hiểu hỏi. “Còn.
cần hỏi sao? Chuyện giữa chúng ta và Giang Hương Thư Các, Đại Tôn Trưởng đã biết rồi, chắc chăn ông ta đã phái người quan sát toàn bộ quá trình!” Nhị Tôn Trưởng trâm giọng nói. “Sao cơ ạ?”
“Như vậy có nghĩa là Đại Tôn Trưởng biết mọi chuyện xảy ra ở đây, nhưng lại khoanh tay đứng nhìn?” “Chuyện này…
quá vô tình rồi!” “Ông ta cứ trơ mắt nhìn chúng ta rơi vào đường cùng như thế sao?” Các đệ tử căm phân sục sôi nói. “Nhị Tôn Trưởng, con đề nghị người không nên qua đó thì hơn.
Dù sao thì Đại Tôn Trưởng cũng đã sinh lòng khúc mắc với người, lần này gọi người qua đó, chắc chắn không phải là chuyện gì tốt lành.
Sư phụ cứ tìm cớ từ chối cho qua trận này thì hơn”
Lâm Dương đi tới, bình tĩnh khuyên nhủ ông ta. “Nếu như vậy, chăng phải Thượng Thanh Cung sẽ biến thành nơi bị mọi người chỉ trích sao? Mang danh ngỗ nghịch với Đại Tôn Trưởng, trên dưới Thiên Cung sẽ xa lánh Thượng Thanh Cung của ta mất.
Đại Tôn Trưởng lập tức lắc đầu. “Cho đù người có đi, ông ta vẫn sẽ cơi người là cái gai trong mắt” Lâm Dương tiếp tục nói. ‘Lâm Dương, con không hiểu rồi, cho dù ông ta muốn làm gì ta cũng phải có lý do chính đáng. Nếu ta không tới đó, ông ta sẽ có cớ để đến đây làm loạn. Thế nhưng con có thể ở lại đây mà không cân đến đó, ta sẽ nói với ông ta là mọi người đều bị thương, cần phải chữa trị nên cần ở lại nghỉ ngơi”