TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 2272 CHÂN CỦA BA NGƯỜI HỌ BỊ ĐÁNH GÃY.

Trần Khánh Tường?

Tất cả mọi người có mặt đều ra sức dụi mắt, nhìn ông lão đang cúi đầu trước Lâm Chính bằng ánh mắt không thể tin nổi.

Là Trần Khánh Tường!

Người đứng đầu tập đoàn Quân Thịnh!

Người đàn ông ít khi lộ diện này tại sao lại xuất hiện ở đây?

Mọi người đều vô cùng chấn động.

Nhất là nhân viên quản lý kia, sợ hãi đến mức cả người run rẩy, thiếu chút nữa đứng không vững.

Anh ta biết, lần này anh đã chọc phải người không dễ chọc.

“Trần…chủ tịch Trần? Tại sao ông lại tới đây? Người này… người này là ai?”, Hòa Dã định thần lại, nở nụ cười nói.

Nhưng Trần Khánh Tường hoàn toàn phớt lờ hắn.

Suy cho cùng, loại người này đều là dựa vào các mối quan hệ sau lưng, là người quen của mấy nhà tư bản, nhét vào thì dễ, muốn loại bỏ cũng không khó, hắn cũng chỉ dám gây khó dễ cho mấy người không quyền không thế. Đối với Trần Khánh Tường, loại người này không thể lọt vào mắt của ông ta.

“Ông là Trần Khánh Tường của tập đoàn Quân Thịnh à?”, Lâm Chính liếc nhìn người vừa mới đến.

“Đúng vậy, thưa cậu Lâm”, Trần Khánh Tường gật đầu nói.

Mặc dù Lâm Chính chưa bao giờ để lộ khuôn mặt thật của thần y Lâm, nhưng Trần Khánh Tường đã sớm nghe đồn rằng thần y Lâm rất giỏi ngụy trang. Hơn nữa, lúc vừa mới tới, anh đã đích thân gọi cho Mã Hải của tập đoàn Dương Hoa để xác nhận tài khoản!

Tài khoản đó chỉ có một mình thần y Lâm có thể sử dụng ở toàn bộ Dương Hoa.

Cho nên Trần Khánh Tường chắc chắn một trăm phần trăm rằng người đàn ông trước mặt là thần y Lâm.

“Trần Khánh Tường, Quân Thịnh của các người đúng là uy phong! Hôm nay cũng coi như là được mở mang tầm mắt”, Lâm Chính lãnh đạm nói.

“Cậu Lâm xin đừng tức giận, tôi đã hoàn trả toàn bộ tiền vào tài khoản của cậu, còn về chuyện này, tôi nhất định sẽ cho cậu một lời giải thích thỏa đáng! Đảm bảo cậu sẽ hài lòng!”, khuôn mặt già nua của Trần Khánh Tường nhễ nhại mồ hôi, vội vàng nói, sau đó quay đầu lại: “Còn không mau kêu người tới?”

“Vâng! Thưa chủ tịch Trần!”

Người ở phía sau vội vàng đáp.

Sau đó nhân viên bán hàng và cô gái trang điểm đậm cúi đầu bước tới.

“Anh Lâm, cô Tô, thực… thực xin lỗi…”

Hai người họ nơm nớp lo sợ, vội vàng nói lời xin lỗi.

“Còn tôi, còn tôi nữa, anh Lâm, vô cùng xin lỗi, vừa rồi tôi có mắt mà không thấy Thái Sơn, xin anh hãy tha thứ cho tôi! Hãy tha thứ cho tôi!”

Quản lý cũng vội vàng đi tới, khom lưng cúi đầu.

Nhưng ba người họ vừa mới khúm núm mở lời, người ở phía sau Trần Khánh Tường đột nhiên lao lên, đè ba người họ xuống đất, nhặt cái ghế bên cạnh lên rồi đập mạnh vào chân ba người họ.

“A!”

Tiếng kêu la thảm thiết vang vọng khắp nhà hàng

Chân của ba người họ bị đánh gãy.

Mọi người xung quanh hét lên sợ hãi, trợn tròn hai mắt, cực kì kinh hoảng.

Tịch thu hết điện thoại của tất cả những người đang có mặt ở đây! Thu thập thông tin chuyến bay của họ, không ai được phép lan truyền sự việc hôm nay ra ngoài, nếu có ai dám tiết lộ, xúc phạm thanh danh của cậu Lâm và Quân Thịnh của tôi, tôi sẽ giết người đó!”, Trần Khánh Tường lạnh lùng hừ một tiếng.

“Vâng!”

“Chúng tôi sẽ không tiết lộ, đảm bảo sẽ không tiết lộ!”

“Cậu Lâm, cậu có hài lòng với kết quả này không?”

Trần Khánh Tường mỉm cười hỏi.

“Ừ”, Lâm Chính tùy ý gật đầu.

Còn Tô Nhu ở bên cạnh, đã sớm ngây ngốc.

Nhưng ngay vào lúc này.

Reng reng reng…

Tiếng chuông điện thoại di động dồn dập vang lên.

Hòa Dã đang sững sờ vội vàng lôi điện thoại ra, lập tức từ chối nghe.

Trong thời điểm quan trọng này, tên khốn nào lại dám gọi điện cho hắn?

Hòa Dã thầm mắng.

Nhưng vừa mới cúp máy, điện thoại lại đổ chuông, cúp xong lại tiếp tục vang lên.

Hòa Dã sửng sốt, nhận ra có điều gì đó không ổn, lập tức nhìn vào màn hình điện thoại, mới phát hiện ra đó là các dãy số lạ nối tiếp nhau, hơn nữa những dãy số này đều đến từ khắp nơi, hiển nhiên là điện thoại của hắn đã bị công kích.

“Hả? Anh Hòa! Xảy ra chuyện rồi!”

Lúc này, một thành viên trong nhóm nhìn chằm chằm vào di động rồi hét lên.

Cả người Hòa Dã run bần bật, vội vàng hỏi: “Có chuyện gì vậy?”

“Anh… anh mau nhìn vào điện thoại đi! Mau nhìn vào app!

Hòa Dã vội vàng lấy điện thoại ra và mở app, vừa nhìn hắn đã chết sững ngay tại chỗ.

Video đứng đầu của app không phải là video mà hắn bảo người đăng, mà là video do Lâm Chính đăng lên!

Hơn nữa tài khoản đăng video lại là… thần y Lâm!

Ầm!

Trong đầu Hòa Dã hoàn toàn trống rỗng, đột nhiên ngẩng đầu lên, khiếp sợ nhìn Lâm Chính!

Tài khoản với hai trăm triệu người theo dõi…

Trên mạng chỉ có một tài khoản duy nhất!

Đó chính là thần y Lâm của Giang Thành!

Hòa Dã mặc dù được xưng là có sáu mươi triệu người theo dõi, nhưng thực tế số người theo dõi e rằng còn không nổi một triệu, phần lớn đều là tài khoản ảo, do công ty điều khiển, sức mạnh của dư luận sao có thể so sánh với thần y Lâm?

Tài khoản của thần y Lâm chưa bao giờ hoạt động, nhưng hai trăm triệu người theo dõi đều là người thật!

Khi anh tung ra video này, hoàn toàn có thể dự đoán trước được kết quả của dư luận! Có thể nói là bùng nổ Internet!

Không ngoài dự đoán, tài khoản của Hòa Dã bị công kích bởi mấy trăm ngàn tin nhắn riêng tư, quản trị viên phải khóa khu vực bình luận và hòm thư riêng, vô số cư dân mạng bắt đầu tố cáo, chửi bới hắn ở nhiều khu vực bình luận, thậm chí còn đăng những video ngắn để chỉ trích.

“Xong rồi! Xong thật rồi…”

Hòa Dã như người mất hồn.

Hắn biết rằng, kể từ ngày hôm nay, mình hoàn toàn bị ghẻ lạnh.

Đọc truyện chữ Full