TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 2317 "TẤT CẢ HÃY HÓA THÀNH TRO ĐI!".

“Đại nhân, chúng ta bị tập kích rồi!”.

“Bọn chúng mai phục ở xung quanh, chúng tôi vừa đi thám thính tình hình thì bị tấn công”.

“Đây chắc chắn là bọn cướp, chắc chắn là vậy!”.

“Bọn chúng đông quá, thực lực cũng rất mạnh! Không phải là cướp bình thường đâu! Làm sao bây giờ?”.

Các cao thủ Dịch Tiên Thiên dẫn theo đều vô cùng hoảng loạn, sợ hãi nép về phía này.

"Cướp sao?".

Dịch Tiên Thiên biến sắc, dường như nghĩ ra gì đó: "Lẽ nào là nhằm vào Thương Minh chúng ta?".

"Ha ha ha, đương nhiên rồi! Thương Minh các ông có tiền như vậy, không cướp các ông thì cướp ai chứ?".

Một tiếng cười ngông cuồng vang lên, sau đó một người đàn ông mặc quần da, để trần nửa thân trên, để lộ cơ thể tráng kiện, đi về phía này.

Hắn có làn da đen bóng, vóc dáng cao to gần hai mét, tay cầm một thanh đại đao, khí thế đáng sợ. Nhưng điều khiến mọi người kinh hãi hơn là cơ thể hắn chằng chịt rất nhiều vết thương dữ tợn như những con sâu, chỗ nào cũng có.

Rất khó tưởng tượng được hắn đã phải trải qua những gì.

Cùng lúc đó, xung quanh xuất hiện mấy trăm bóng người.

Bọn họ ùa về phía này với thế gọng kìm.

Đoàn người bị bao vây chặt chẽ, không còn đường rút lui.

Người của Thương Minh đều lúng túng.

"Cậu Lâm!".

Dịch Tiên Thiên vội quay sang nhìn Lâm Chính.

Đám thuộc hạ của ông ta đã bị dọa cho vỡ mật, lúc này ông ta chỉ có thể gửi gắm hi vọng lên người Lâm Chính.

"Hừ, một lũ vô dụng! Chỉ mấy tên oắt thôi mà cũng sợ rúm ró cả người, đồ nhát gan!", Thần Hỏa Thánh Nữ khinh bỉ nói.

Dịch Tiên Thiên nghe thấy thế thì kinh ngạc nhìn về phía cô ta. Thực ra, trên đường đi ông ta từng hỏi tới thân phận của cô gái này, nhưng Lâm Chính không trả lời.

"Chà! Cô nàng này cũng chua ngoa gớm nhỉ? Chậc chậc chậc, vóc dáng bốc lửa, khuôn mặt cũng xinh đẹp! Không tệ, không tệ! Tôi đang thiếu một cô gái để luyện công, cô gái, hay là đi theo anh đây đi. Tôi đảm bảo cô sẽ được vinh hoa phú quý cả đời, hơn nữa còn khiến cô sướng muốn bay lên trời! Thế nào hả?", người đàn ông kia nheo mắt đánh giá Thần Hỏa Thánh Nữ, nói.

"Ha ha ha..."

Mọi người xung quanh cười ầm lên, ai nấy đều nhìn về phía này với ánh mắt chế giễu.

"Khốn kiếp! Dám sỉ nhục bổn Thánh Nữ! Chán sống sao?", Thần Hỏa Thánh Nữ nổi giận.

"Ái chà, lại còn Thánh Nữ nữa! Không biết cô là Thánh Nữ ở đâu?", người đàn ông sáng mắt lên.

"Đại ca, nếu cô ta đúng là Thánh Nữ, thì chắc chắn là còn trinh! Lần này anh hời to rồi!", gã đàn em ở bên cạnh nhắc nhở.

"Đúng vậy! Thánh Nữ thì chắc chắn là còn trinh! Nếu có thể dùng gái trinh để luyện công, thì sẽ dễ dàng luyện được công pháp này! Chưa kể... còn là Thánh Nữ cực phẩm như vậy! Gặp may! Gặp may! Hôm nay gặp may rồi!", người đàn ông xoa hai bàn tay vào nhau, tỏ vẻ rất kích động.

Dịch Tiên Thiên thấy tình hình không ổn, lập tức bước tới: "Cậu bạn, nếu cậu muốn cướp của thì chúng tôi có thể đưa hết cho các cậu, chỉ mong các cậu có thể tha cho chúng tôi một con đường sống".

"Con đường sống? Đừng hòng! Nếu để người của Thương Minh các ông thoát khỏi đây, e là chẳng bao lâu nữa, Thương Minh các ông sẽ phái cao thủ đến đây càn quét chúng tôi! Đắc tội với Thương Minh thì cả đời này chúng tôi sẽ không được yên ổn, thế nên hôm nay phải diệt cỏ tận gốc! Tiền chúng tôi cần! Người tôi cũng cần! Những người còn lại giết hết đốt hết mới là lựa chọn tốt nhất!".

Người đàn ông nheo mắt cười nói, rồi xách thanh đại đao tiến về phía Thần Hỏa Thánh Nữ.

Những người còn lại cũng lao về phía đoàn người.

Dịch Tiên Thiên tỏ vẻ sợ hãi.

Thần Hỏa Thánh Nữ gật đầu mấy cái, đôi mắt như muốn phun ra lửa: "Được! Được! Được lắm! Nếu các người đã muốn chết, thì bổn Thánh Nữ sẽ cho các người toại nguyện!".

Dứt lời, cô ta liền lao bắn tới.

"Mau giúp đi!", Dịch Tiên Thiên vội quát.

Nhưng Lâm Chính lại ngăn ông ta lại.

"Bảo người của ông đứng yên xem Thánh Nữ đại nhân thể hiện là được rồi", Lâm Chính bình thản nói.

"Cái gì?".

Dịch Tiên Thiên sửng sốt.

Lâm Chính tỏ vẻ rất bình tĩnh, chỉ đứng nhìn Thánh Nữ, không hề có ý định xông tới giúp đỡ.

Điều này khiến Dịch Tiên Thiên vô cùng khó hiểu.

Chỉ đứng bên cạnh xem kịch?

Như vậy có ổn không?

Nhưng dần dần, Dịch Tiên Thiên cũng hiểu ra tại sao Lâm Chính lại nói vậy.

Thần Hỏa Thánh Nữ xông vào giữa đám người, quát lớn một tiếng, trên người tỏa ra một luồng sóng lửa lan ra xung quanh.

Vù!

Ngọn lửa nuốt chửng mọi thứ một cách vô tình!

Trong chớp mắt, mấy chục người xung quanh cô ta bị ngọn lửa thiêu cháy, hơn 10 giây sau đã trở thành tro.

"Hả?".

Người đàn ông biến sắc.

"Chết đi!".

Thần Hỏa Thánh Nữ nhìn hắn chằm chằm, cách không vỗ một chưởng tới.

Lòng bàn tay xinh xắn trắng nõn của cô ta giống như máy phun lửa, phun ra một con rồng lửa dài hơn 10 trượng, đánh thẳng về phía lũ cướp.

Lực xung kích của con rồng lửa này cực mạnh, xuyên thủng cả người những người bị nó tấn công.

Trong chớp mắt, hơn 20 tên cướp đã bị xuyên thủng lồng ngực, mất mạng tại chỗ.

"Khốn kiếp!".

Tên cướp cầm đầu nổi giận, lúc này mới ý thức được những người này không dễ đối phó, lập tức giơ đại đao chém về phía Thần Hỏa Thánh Nữ.

Thanh đại đao kia giống hệt mãnh hổ, lưỡi đao tỏa ra đao khí như sóng dữ, giáng từ trên trời xuống, dường như muốn bổ đôi mặt đất.

Nhưng khi lưỡi đao sắp bổ trúng đầu của Thần Hỏa Thánh Nữ.

Vù!

Một luồng lửa bỗng dưng hình thành, hóa thành thuẫn lửa, đỡ lấy thanh đao đang hạ xuống.

Tên cướp cầm đầu trợn mắt trợn mũi.

Dù hắn dùng sức kiểu gì cũng không thể khiến lưỡi đao chém đôi được thuẫn lửa.

Không thể nào!

Chẳng lẽ khí kình của con khốn này còn mạnh hơn cả mình?

Đồng tử của tên cướp cầm đầu như muốn nứt ra, khẽ gầm lên, hai cánh tay cường tráng nổi đầy gân xanh, điên cuồng dí đao xuống.

Nhưng Thần Hỏa Thánh Nữ cứ bình thản đứng đó, vận khí điều khiển thuẫn lửa.

Dưới sự tác động của khí kình, áo bào màu đỏ của cô ta bay lên phần phật.

"Còn ngây ra đó làm gì? Mau lại giúp đi!".

Thấy dùng sức mấy lần không có hiệu quả, tên cướp cầm đầu cuống lên, gầm lớn với đám đàn em xung quanh.

Đám đàn em này bị chiêu thức của Thần Hỏa Thánh Nữ dọa sợ, không dám lại gần.

Tên cướp cầm đầu gầm lên: "Một lũ ăn hại! Xông lên cho tao! Không thấy tao đã áp chế được cô ta rồi sao? Bây giờ là thời cơ tốt nhất để giết cô ta! Tất cả xông lên đi!".

Mọi người đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng vẫn hạ quyết tâm, hò hét xông tới.

"Anh áp chế được tôi? Hừ, một tên chó chết vô dụng mà cũng xứng áp chế bổn Thánh Nữ sao?", Thần Hỏa Thánh Nữ cười khẩy.

"Cô nói cái gì?", mắt của tên cướp cầm đầu như muốn lồi ra.

Nhưng ngay sau đó, thuẫn lửa bỗng phát nổ.

Ầm!

Lực xung kích mạnh mẽ lan ra xung quanh.

Hai cánh tay của tên cướp cầm đầu lập tức nát bấy, cả người bay đi, nặng nề ngã xuống đất, phun ra máu tươi.

"Hả?".

Đám đàn em đang xông tới đều khựng lại.

"Tất cả hãy hóa thành tro đi!".

Thần Hỏa Thánh Nữ hú dài một tiếng, giơ cao tay lên, không biết là thi triển thần thông gì. Chỉ thấy cơ thể nhỏ nhắn mềm mại của cô ta phóng ra một vòng hoa bằng lửa, rồi lan ra xung quanh.

Nơi nào vòng hoa đi qua, mọi thứ đều hóa thành tro bụi.

Đám Dịch Tiên Thiên vội vàng trốn sau một gò đất nhỏ.

Nhưng lũ cướp kia thì không được may mắn như vậy.

Vù!

Vù!

Vù!

Ba vòng hoa được phun ra liên tiếp, sau đó biến mất.

Khi Thần Hỏa Thánh Nữ hạ tay xuống... xung quanh cô ta là gần trăm tên cướp đã cháy thành than.

Cả toán cướp đã chết hết.

Mặt đất xung quanh đen sì.

"Đây chính là... thuật Hỏa Viêm sao?", Lâm Chính đanh mắt nhìn cảnh tượng này, thì thào nói.

Đọc truyện chữ Full