TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 2401 EM KHÔNG ĐẶT VÉ, CÓ TRỰC THĂNG TỚI ĐÓN!”

Trong cơ thể Lâm Chính vốn ẩn chứa hơn mười loại năng lượng dị hỏa, sau khi hấp thu Long Tuyền, năng lượng này cùng nhau tràn vào, va chạm với năng lượng của dị hỏa.

Lâm Chính bắt buộc phải hấp thu riêng từng loại.

Nếu không, khi hai luồng năng lượng này hoàn toàn đổ về một chỗ, năng lượng nước và lửa sẽ triệt tiêu lẫn nhau.

Đến lúc đó Lâm Chính không chỉ mất năng lượng Long Tuyền mà ngay cả dị hỏa cũng sẽ biến mất, không bao giờ... tồn tại nữa...

Như vậy, nỗ lực của Lâm Chính sẽ đổ sông đổ biển.

Cứ thế yên ổn qua mấy ngày, cuối cùng Lâm Chính cũng ra ngoài.

Bây giờ, mặt anh sáng như ngọc, hai mắt như có tia điện lóe sáng, tỏa ra nét trong sạch, tóc đen nhánh, khí chất thần bí. Khác nhau một trời một vực so với người ngày trước ở rể nhà họ Tô.

Loại thay đổi này không thể dùng châm bạc để che đậy được.

Lâm Chính soi gương, khẽ thở dài.

Nếu Tô Nhu nhìn thấy chắc chắn sẽ nghi ngờ.

Mấy ngày không gặp sao chồng mình lại biến thành bộ dạng này?

“Vẫn phải nghĩ cách thay đổi diện mạo thôi”.

Anh lẩm bẩm tự nói.

Ngay lúc này.

Ù ù ù...

Điện thoại rung lên.

Nhìn tên người gọi Lâm Chính không khỏi cười khổ.

Vậy mà lại là Tô Nhu gọi tới.

Quả nhiên là sợ cái gì thì xuất hiện cái đó.

Anh lập tức bắt máy.

“Tiểu Nhu, sao vậy?”

“Lâm Chính, công ty của chúng ta sắp được niêm yết! Chuẩn bị được đưa lên thị trường chứng khoán, anh có rảnh không? Chúng ta cùng đi ra mắt quảng bá nhé!”, Tô Nhu cực kỳ kích động.

“Niêm yết ư?”

Lâm Chính hơi kinh ngạc.

“Sau khi anh giúp em gia nhập Thương Minh, công ty Quốc tế Duyệt Nhan phát triển nhanh như tên lửa, ngày nào cũng có vài đơn lớn tìm tới cửa, giá trị công ty Quốc tế Duyệt Nhan tăng lên điên cuồng!”

“Vậy sao? Chúc mừng em! Tiểu Nhu, cuối cùng em cũng thành công”, Lâm Chính cười nói.

“Đừng đùa nữa, nếu không có anh hỗ trợ, sao em có thể làm được chứ? Lâm Chính, anh cũng có một phần trong công ty này, anh mau tới đây đi, chúng ta phải đi Thượng Hỗ! Ra mắt mọi người!”

“Đúng lúc anh cũng rảnh, chúng ta đi một chuyến”.

Lâm Chính vừa dứt lời, thay một bộ quần áo mới rồi vội vàng đi tìm Tô Nhu.

Quả nhiên, vừa gặp Tô Nhu, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô ấy đã tràn ngập vẻ kinh ngạc.

“Sao vậy?”

Lâm Chính mỉm cười ngại ngùng.

“Lâm Chính, anh... anh phẫu thuật thẩm mỹ sao? Sao anh lại... biến thành bộ dạng này?”, Tô Nhu ngơ ngác hỏi.

“Tiểu Nhu, em hoa mắt à? Anh vẫn vậy mà!”, Lâm Chính tìm bừa một cái cớ qua loa cho có.

“Vậy sao?”

Mắt Tô Nhu lộ vẻ hoang mang, nhưng nhìn kỹ thì đúng là khuôn mặt của Lâm Chính không có thay đổi gì, chỉ là da và tóc anh ấy... cả ánh mắt cũng trở nên có hồn...

Mình bị ảo giác thật sao?

Cô âm thầm tự hỏi trong lòng.

“Tiểu Nhu, em đặt vé lúc mấy giờ?”

“Em không đặt vé, có trực thăng tới đón!”

“Trực thăng?”, Lâm Chính giật mình.

“Phải, tập đoàn Giang Lâm ở Thượng Hỗ phái người tới đón em! Tập đoàn Giang Lâm này chuẩn bị hợp tác với công ty chúng ta, lần này được niêm yết cũng nhờ tập đoàn Giang Lâm ra sức giúp đỡ, không thì em cũng không xử lý được hết chuyện!”, Tô Nhu cười nói.

“Nghe cũng khá tốt”.

Lâm Chính gật đầu, trong đầu cũng lưu ý.

Bíp bíp!

Lúc này, tiếng còi xe vang lên.

Sau đó một người đàn ông ăn mặc như tài xế bước ra khỏi chiếc Bentley màu đen đỗ bên đường.

“Cô Tô, tôi là người phụ trách lái xe cho cô, mời lên xe”, tài xế mỉm cười nói.

“Lâm Chính, chúng ta đi thôi!”

Tô Nhu cười nói, kéo tay Lâm Chính lên xe.

Đọc truyện chữ Full