TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 2551 KHÔNG NGỜ CÔ TA CŨNG ĐẾN ĐÂY!”.

Trương Mina vô cùng buồn bực.

Cô ta không thể ngờ được mọi chuyện lại hỏng bét.

Chắc chắn lần này cậu chủ sẽ không vui.

Hắn mà không vui thì cô ta gặp xui xẻo rồi.

Mong là thế gia Công Thâu có thể giúp đỡ xử lý tên ở rể vướng víu kia.

Trương Mina đứng trong nhà vệ sinh thở dài, vỗ nước sạch lên mặt, người hơi tỉnh táo chút mới bắt đầu dặm phấn, chuẩn bị tham gia hội nghị.

Là người dẫn đầu các xu hướng thời trang, cô ta không thể trang điểm qua loa được.

Nhưng đúng lúc này, Trương Mina phát hiện một cái bóng bỗng xuất hiện trong chiếc gương trước mặt.

Cái bóng đó đứng sau lưng cô ta.

Lâm Chính?

Trương Mina biến sắc, ngoảnh phắt lại, còn chưa kịp mở miệng.

Pặp!

Lâm Chính đã dùng một tay bóp cổ cô ta, dí cả người cô ta lên gương.

"A!".

Trương Mina đang định hét lớn, đã bị Lâm Chính tát một cái rất mạnh.

Bốp!

Cái tát khiến đầu óc cô ta choáng váng, nổ đom đóm mắt.

"Không muốn chết thì câm miệng, nếu không tôi sẽ đánh nát đầu cô", Lâm Chính lạnh lùng nói.

Ánh mắt của Trương Mina run rẩy, trái tim như muốn vọt lên tận cổ họng.

Đây là ánh mắt gì?

Đây rõ ràng là ánh mắt muốn giết người!

Cô ta hoàn toàn không hiểu, tại sao tên ở rể Lâm Chính bị cả Giang Thành cười nhạo này lại có ánh mắt đáng sợ như vậy?

Anh ta chẳng phải là đồ vô dụng sao? Chẳng phải là kẻ ăn bám chỉ biết dựa vào phụ nữ sao?

Tại sao... lại mạnh mẽ như vậy? Lại khiến người ta run sợ như vậy?

Trương Mina vội ngậm miệng lại, bất giác gật đầu, không dám ho he tiếng nào.

"Nói cho tôi biết, là ai sai khiến cô làm vậy?", Lâm Chính lạnh lùng hỏi.

"Anh... anh Lâm, tôi không biết anh đang nói gì cả", Trương Mina run rẩy nói.

“Còn muốn lừa tôi sao? Tôi biết trong phòng thử đồ đó có giấu người”.

“Giấu người? Giấu… giấu người cái gì? Rốt cuộc anh đang nói gì vậy?”, Trương Mina giả vờ không hiểu, nhìn có vẻ đánh chết cũng không muốn thừa nhận.

Lâm Chính không nói gì, lấy một cây châm bạc từ túi châm giấu bên hông ra, đâm nhẹ vào cổ anh.

Khuôn mặt anh lập tức có sự thay đổi.

Chỉ trong chớp mắt, khuôn mặt vốn là của Lâm Chính đã biến thành thần y Lâm.

“Cái gì?”.

Trương Mina trố mắt ra: “Thần… y… Lâm…”

“Còn muốn lừa tôi nữa sao?”, Lâm Chính lạnh lùng nói.

Trương Mina cảm thấy da đầu tê dại.

Cô ta không thể ngờ… tên ở rể vô dụng của nhà họ Tô lại là thần y Lâm nổi tiếng cả Long Quốc.

Anh… che giấu quá kĩ!

Trong phòng hội nghị lớn nhất khách sạn của Thiên Hải.

Lúc này, không ít ông trùm trong giới thời trang có tiếng tăm hiển hách đang ngồi trước các bàn tròn trong phòng.

Có người ăn mặc trang trọng, áo vest giày da, có người ăn mặc rất thời trang, thu hút ánh nhìn. Cả phòng hội nghị có cả nam lẫn nữ, nhưng hầu hết đều đã có tuổi, chỉ có duy nhất Tô Nhu là ngoại lệ.

Cô đi tới vị trí có gắn tên của mình rồi ngồi xuống, vẻ mặt vô cùng căng thẳng.

Tuy không ngẩng đầu lên, nhưng Tô Nhu có thể cảm nhận được không ít ánh mắt đang nhìn về phía mình.

“Tô Nhu? Là người của công ty Quốc tế Duyệt Nhan ở Giang Thành sao? Không ngờ cô ta cũng đến đây!”.

“Đúng là hậu sinh khả úy, còn trẻ như vậy mà đã ngồi được đến vị trí này! Không tầm thường, không tầm thường!”.

“Thêm thời gian nữa thì sẽ là thiên hạ của những vãn bối như bọn họ rồi!”.

Mấy ông trùm cười nói.

Nhưng ở chỗ ngồi mé Tây Nam, một người phụ nữ 30 tuổi đeo kính gọng vàng đẩy gọng kính, ngoảnh sang nói: “Cậu Tần, cô gái này chính là Tô Nhu sao? Quả thực xinh đẹp, tôi nghe nói nhân tình của cô ta là thần y Lâm đã hại chết em trai anh, đúng không?”.

Người đàn ông bên cạnh mặc vest, vẻ mặt ốm yếu bệnh tật, ánh mắt để lộ sự căm hờn, khàn giọng đáp: “Phải”.

“Ha ha, thế thì thú vị thật, tôi nhận được tin rằng hình như thế gia Công Tôn cũng không chào đón Tô Nhu này lắm. Không biết tại sao thế gia Công Tôn mời cô ta đến, hơn nữa cô ta còn đến thật! Xem ra hôm nay sẽ có kịch hay để xem đây!”, cô gái đeo kính cười nói.

“Kịch hay sẽ có, hơn nữa không chỉ có một”, người đàn ông mặc không cảm xúc nói.

Cô gái đeo kính sửng sốt, sau đó nhếch môi.

“Thú vị, thú vị, vậy tôi sẽ chống mắt lên để xem”.

Cạch!

Đúng lúc này, cửa được mở ra, sau đó một đám người đi vào phòng hội nghị.

Tất cả mọi người đều đứng dậy, lần lượt đưa mắt nhìn những người mới vào.

Người của nhà họ Công Thâu đã đến!

Đọc truyện chữ Full