TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 2617 “THẬN TRỌNG VẪN HƠN MÀ”.

Cổ Linh tái mặt, ý thức được rằng bố của mình đã quyết tâm lật mặt. Thế nhưng cô ta lại chẳng làm được gì.

Nhìn Lâm Chính vẫn đang châm cứu cho anh trai mình, Cổ Linh cảm thấy áy náy.

Nhưng đúng lúc này, Lâm Chính đột nhiên lên tiếng: “Cô Cổ, nghe lời bố, mau về phòng nghỉ ngơi đi. Ở đây không cần lo lắng”.

“Thế nhưng, anh Lâm...”

“Yên tâm, tôi có kế hoạch của mình”, Lâm Chính điềm đạm nói.

Cổ Linh để lộ vẻ lo lắng nhưng cũng không biết làm thế nào đành phải đi ra ngoài. Cô ta không thật sự về phòng mà đứng ngoài cửa nhìn vào trong.

“Được rồi”, lúc này, Lâm Chính thở phào, thu châm về, ngả người ra ghế và rót một chén trà.

“Thần y Lâm, con trai tôi hồi phục rồi à?”, Cổ Hạo vội bước tới hỏi.

“Đã không gặp nguy hiểm nữa rồi, giờ cần nghỉ ngơi vài ngày là được”, Lâm Chính nói.

“Thật sao? Tốt quá rồi”, Cổ Hạo thở phào, nhìn vợ mình và mỉm cười.

“Nhật Nguyệt Thập Thất Châm quả là phi thường. Tôi cảm thấy vô cùng khâm phục. Thần y Lâm đúng là đại thiên tài”, đại sư Huyền Sâm bước tới chắp tay.

“Không cần phải khách khí, quay lại chưa?”, Lâm Chính hỏi.

“Quay lại cả rồi”, người đệ tử bên cạnh trả lời.

Lâm Chính gật đầu: “Sự huyền diệu của Nhật Nguyệt Thập Thất Châm nằm ờ châm số 9, bởi vì châm số 9 là châm ranh giới, 8 châm trước đó là Dương, 8 châm sau là Âm, duy chỉ có châm số 9 là sự kết hợp, tạo ra tác dụng trung hòa, Âm Dương hỗ trợ, vạn năng thành châm”.

Huyền Sâm giật mình, nhìn Lâm Chính bằng vẻ kinh hãi, sau đó vội vàng lùi lại, chắp tay đầy cung kính: “Thần y Lâm nói ra cả điều tuyệt mật cho tôi, còn dạy cả tôi cách thi triển, châm quyết tuyệt thế như vậy mà dạy hết không giấu diếm chút nào, Huyền Sâm tôi vô cùng cảm kích. Xin hãy nhận của người học sinh này một lạy”.

Nói xong, ông ta khấu đầu. Những người đệ tử phía sau thấy vậy cũng vội vàng khấu đầu theo.

“Đại sư Huyền Sâm khách sáo rồi, xin hãy đứng dậy”, Lâm Chính thản nhiên nói.

Thực ra anh ta cố tình dạy Nhật Nguyệt Thập Thất Châm cho Huyền Sâm. Vì tuyệt kỹ thế gian cũng chỉ đến thế mà thôi. Nếu mà cứ giấu kỹ thì tuyệt học khác gì sẽ bị thất truyền. Trên thế gian này, những người hiểu về Nhật Nguyệt Thập Thất Châm không nhiều, dạy được ai thì dạy thôi. Ít nhất thì môn tuyệt học này cũng không bị thất truyền trong tay của Lâm Chính.

Huyền Sâm đứng dậy, nhìn anh bằng ánh mắt kính phục và sùng bái. Mặc dù ông ta sống tới ngần này tuổi rồi, thậm chí bằng cả tuổi ông của Lâm Chính nhưng cảnh giới lại kém xa anh. Vậy nên ông ta cảm thấy cắn dứt lắm.

Đám người Cổ Hạo tái mặt khi thấy vậy. Mối quan hệ giữa Huyền Sâm và Lâm Chính trở nên thân thiết như vậy khiến ông ta thấy khó xử.

“Được rồi, Cổ trang chủ, bệnh của con trai ông đã được tôi chữa khỏi, giờ có phải là lúc ông nên thực hiện lời hứa, giao Chấn Kim ra cho tôi không?”, Lâm Chính nói.

Cổ Hạo cố nặn ra một nụ cười: “Thần y Lâm không cần vội. Con trai tôi vẫn còn hôn mê, sao biết được là đã khỏi hay chưa. Đợi thằng bé tỉnh lại, tôi giao Chấn Kim cho cậu cũng chưa muộn mà”.

“Sao thế, Cổ trang chủ không tin tôi?”

“Thận trọng vẫn hơn mà”.

“Hay là thế này, để đại sư Huyền Sâm kiểm tra tình hình con trai ông, xem có giống những gì tôi nói không. Ông không tin tôi thì chắc là tin đại sư Huyền Sâm chứ?”, Lâm Chính nói.

Cổ Hạo giật mình. Huyền Sâm lên tiếng: “Không cần kiểm tra. Cổ trang chủ, con trai ông không sao nữa rồi. Nhật Nguyệt Thập Thất Châm có uy lực phi phàm, chút bệnh của con trai ông chẳng là gì với châm pháp này hết”.

Đọc truyện chữ Full