“Bạn còn đang lo lắng về việc bị nhồi máu não?”
“Bạn còn đang phải sống những tháng ngày bị bệnh triền miên?”
“Bạn vẫn còn đang mệt mỏi vì tiền thuốc quá đất đỏ?”
“Giờ bạn không cần phải lo lắng nữa. Bởi vì…nó đã tới rồi!”
“Cứu tinh của những bệnh nhân nhồi máu não của Lôi Lực đã có mặt. Chỉ cần hai liệu trình sẽ trả lại một đại não khỏe mạnh cho bạn, tạo dựng lại cuộc sống cho bạn”.
…
Nghe tới đây Lâm Chính chau mày. Hai liệu trình ư? Ngắn vậy? Thuốc mà Lâm Chính điều chế ít nhất phải năm liệu trình. Thuốc gì mà thần thánh thế? Chỉ trong thời gian ngắn vậy đã chữa được cho bệnh nhân? Thật không thể tin được.
Người tài xế nhìn kính chiếu hậu, thấy Lâm Chính chau mày bèn cười nói: “Nhà anh có ai bị nhồi máu não không? Nếu có thì thử thuốc này xem, hiệu quả tốt lắm. So với thuốc của Dương Hoa thì tốt hơn nhiều. Còn rẻ nữa”.
“Vậy sao? Hai liệu trình có thể chữa khỏi thì chắc chắn là thuốc không có vấn đề chứ?”, Lâm Chính tò mò hỏi.
“Chắc chắn là không. Những chuyên gia của Long Quốc cũng đã lên tiếng rồi. Bọn họ nói thuốc này không để lại bất kỳ di chứng gì. Chỉ cần hai liệu trình thì dù là ai cũng khỏi. Hiệu quả rất tốt. Mẹ tôi bị nhồi máu não chục năm rồi, dùng thuốc của Dương Hoa, dù cũng không tệ nhưng so với loại này thì đúng là còn kém xa. Mẹ tôi mới dùng có một liệu trình mà đã gần khỏi hắn, khỏe lắm”, người tài xế cười nói.
“Vậy thì đúng là thuốc không tệ”, Lâm Chính gật đầu.
“Giờ khoa học phát triển, thần nhân càng lúc càng nhiều. Trước đây nhồi máu não rất khó chữa, giờ ai mà ngờ còn dễ hơn cả chữa cảm cúm” ,người tài xế cảm thán.
Lâm Chính mỉm cười, không nói gì. Tới công ty, anh lập tức vào phòng làm việc. Mã Hải cùng với vài quản lý cấp cao của Dương Hoa sớm đã có mặt. Lâm Chính lập tức bước tới, cầm thuốc lên.
“Chủ tịch Lâm, đây chính là kết quả báo cáo kiểm tra thuốc và các thông tin cơ bản. Mời anh xem”, Mã Hải cầm báo cáo đặt lên bàn. Lâm Chính lấy thuốc ra đưa lên mũi ngửi. Một lúc sau anh tái mặt.
“Chủ tịch Lâm, thuốc này thế nào?”, Mã Hải vội vàng hỏi.
“Kỳ dược”, Lâm Chính cảm thán: “Không ngờ có người có thể dùng ra cách này để tạo ra loại thuốc trị nhồi máu não. Thần kỳ!”
Đám người Mã Hải nghe thấy vậy bèn nhìn nhau
“Thật muốn gặp người tạo ra nó”, Lâm Chính mỉm cười nói.
“Chủ tịch, giờ không phải lúc nói chuyện đó. Giờ loại thuốc này đang chiếm lĩnh thị trường cực nhanh. Chẳng bao lâu nữa thuốc của chúng ta sẽ bị loại thuốc này thay thế. Đây là loại thuốc chủ đạo của Dương Hoa. Nếu bị thay thế thì cả Dương Hoa sẽ ảnh hưởng mất”, Mã Hải cuống cả lên.
“Đúng vậy, thần y Lâm, giờ đối phương đã có loại thuốc giống chúng ta. Nếu như bọn họ sản xuất ra thêm thuốc viêm mũi giống chúng ta nữa thì phải làm thế nào? Dương Hoa sớm muốn sẽ bị thay thế mất”
“Đối phương muốn ép chúng ta tới đường cùng đấy”
“Chủ tịch Lâm, phải làm thế nào!”
“Chủ tịch...”
Quản lý cấp cao cuống cả lên, tất cả đều không biết phải làm thế nào.