TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 3120 THÔI XONG ĐỜI!

Thế mà có thể làm nổ được khí kình của người khác?

Đây là bản lĩnh tuyệt thể bất phàm gì thế?

Phải biết rằng, nếu một võ giả bị đối phương khống chế được khí kình thì là chuyện tuyệt vọng đến mức nào?

Thần Võ Tôn lập tức nhìn người đàn ông tóc đỏ rực đó.

“Nếu tôi đoán không lầm thì đây chắc hẳn là Viêm Chân – một trong bảy thần tướng Thánh Sơn”.

Một tiếng nổ khủng khiếp khiến đám người Dương Hoa váng đầu hoa mắt, bộ dạng cực kỳ nhếch nhác.

Không ít người bị chấn động văng ra xa, ngã sõng soài dưới đất, cả người đầy thương tích, có người còn bị chấn động đến chết.

Người của Dương Hoa vừa hoảng loạn vừa tức giận.

Nhưng họ không vì thế mà bỏ cuộc, đều bò dậy lao đến chỗ năm người này.

Vèo vèo vèo...

Từng luồng khí tức đáng sợ ập vào năm người họ.

“Nực cười!”

Cô gái tóc xanh cười nhạo, vung tay lên.

Soạt!

Cơn mưa xối xả từ trên trời rơi xuống bỗng ngừng lại, sau đó đồng loạt tụ lại trong lòng bàn tay của cô gái, biến thành một hàng rào thác nước khổng lồ.

Ào! Ào! Ào…

Luồng khí đập mạnh vào thác nước, nhưng lại không thể xuyên qua nó, chỉ khuấy động những gợn sóng dày đặc.

“Cái gì?”

Mọi người đều cảm thấy ớn lạnh.

“Xông lên!”

Một người nghiến răng thấp giọng hét lên rồi bay đến trước, lấy tay đâm xuyên vào màn thác nước đó định xé nát nó bằng mãn lực.

Nhưng cho dù dùng sức thế nào thì màn thác nước đó cũng không bị tổn hại gì.

“Cùng lên đi!”

“Cô ta không ngăn được nhiều người đâu”.

“Lên!”

Những người còn lại cũng đồng loạt lao đến, bấu lấy màn thác nước, ra sức kéo nó ra.

Sau một hồi mọi người đồng tâm hiệp lực, cuối cùng màn thác nước đó cũng xuất hiện một vết nứt hệt như bị lỏng ra.

Mọi người mừng rỡ.

Nhưng Thần Võ Tôn lại nhận ra có gì không ổn, lập tức hét lên: “Mau quay lại”.

Thế nhưng… không kịp nữa.

Ào!

Lại một loạt âm thanh kỳ lạ vang lên.

Mọi người cùng quay phắt lại nhìn.

Âm thanh này phát ra từ phía sau họ.

Mãi sau khi quay đầu lại, họ mới phát hiện ra cơn mưa lớn đang trút xuống phía sau họ đột nhiên ngừng lại, trong thoáng chốc biến thành một màn thác nước, chặn lại con đường phía sau họ.

“Không ổn! Đây là cái bẫy!”

Cuối cùng cũng có người nhận thấy không ổn, lập tức lùi sang hai bên.

Nhưng ngay sau đó, hạt mưa hai bên cũng đông cứng lại, toàn bộ đều ngưng tụ màn thác nước.

Mọi người hoàn toàn bị bao vây trong cái lồng nước mưa cực lớn, đi đường nào cũng không được.

Bùm!

Một tiếng huýt đinh tai nhức óc như muốn xé toạc bầu trời vang lên.

Mọi người đều ngước mắt lên.

Nhìn thấy có một lưỡi kiếm gió cực lớn bay đến từ cách đó không xa.

Lưỡi kiếm gió này phá tan cơn mửa lớn, chém đứt mọi thứ, cứ thế tấn công mọi người.

Thôi xong đời!

Trong đầu mọi người chỉ còn lại ý nghĩ như vậy.

Sau đó.

Vèo!

Lưỡi kiếm gió cực lớn chém vào đầu của những người này.

Những người bị nhốt trong chiếc lồng nước đều bị giết chết.

Máu bắn ra tung tóe, nhuộm đỏ cả nước mưa.

Mười mấy cái đầu bay lên không trung, cảnh tượng sau đó cực kỳ hãi hùng.

“Ha ha ha, hay! Hay lắm! Ha ha ha…”, người đàn ông tóc vàng xám bật cười, sau đó lại vung tay lên.

Vèo vèo vèo...

Mười mấy chiếc gai đất nhô lên từ mặt đất, đâm vào mười mấy thi thể không đầu, xuyên qua trên mũi nhọn như thể đang trị tội trước công chúng.

Những người Dương Hoa còn lại cực kỳ hoảng sợ, sắc mặt trắng bệch…

“Mặc dù đã uống thuốc của thần y Lâm cũng không có tác dụng, dù sao đây cũng là Thần Tướng của Thánh Sơn, thực lực hai bên cách biệt quá lớn, không phải chỉ một viên đan dược là có thể rút ngắn khoảng cách”.

Thần Võ Tôn lắc đầu, thở dài, sau đó đi về phía cổng công viên đó.

“Dừng tay!”

Đọc truyện chữ Full