TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 3176 "XONG ĐỜI RỒI!"

“To gan thật đấy! Lại dám làm loạn ở Thánh Sơn! Mày là tên dẫn đầu của bọn chúng đúng không, ông đây chém mày trước!”

Long Thiên Tử nhìn chằm chằm vào người đàn ông đeo mặt nạ với mái tóc dài, rồi lao nhanh tới.

Người đàn ông đeo mặt nạ không chiến đấu với Long Thiên Tử, mà quay người bỏ chạy.

Chẳng mấy chốc, cả hai biến mất không thấy tăm hơi.

Thấy vậy, sắc mặt Trương Quân đột nhiên thay đổi.

"Không ổn, trúng kế rồi! Mau, mau gửi tin cứu viện ngay!", Trương Quân nghiêng đầu hét lên.

"Rõ!"

Đám binh lính ngay lập tức gửi truyền tin tức!

Tuy nhiên, thực lực của mỗi tên cao thủ này đều vô cùng hung hãn, Trương Quân và đám binh lính đều không địch lại được, rất khó chống đỡ.

Đám binh lính cứ thế ngã xuống.

"Ơ... rốt cuộc có chuyện gì vậy?", Thái Bình An ngơ ngác nhìn đám người đàn ông đeo mặt nạ chém giết xung quanh, đầu óc ong ong.

"Còn cần hỏi sao? Đây là người của Thánh Sơn! Là cái bẫy của Long Thiên Tử!", Lâm Chính hừ một tiếng.

“Anh ta muốn làm gì?”, Thái Bình An thất thanh nói.

"Giết người! Anh không biết sao? Ngoài ra còn cho chúng ta một lời cảnh cáo!"

"Anh ta không sợ đắc tội với chính phủ Long Quốc, dẫn đến cú đả kích lớn hơn sao?", Thái Bình An trợn to hai mắt hỏi.

Sự điên rồ của Long Thiên Tử vượt quá dự đoán của anh ta.

Người này dám làm chuyện như vậy, hơn nữa còn làm công khai trước mặt mấy người Trương Quân. Tuy rằng không trực tiếp trở mặt, nhưng ai cũng biết, những cao thủ này chắc chắn đến từ Thánh Sơn.

"Long Quốc là nơi coi trọng luật pháp, không có chứng cứ thì không ai làm gì được hắn! Thực lực của người này bất phàm, thiên phú dị bẩm, khoan nói đến việc Long Quốc không có chứng cứ, cho dù có chứng cứ thì hắn sẽ sợ sao? Hắn muốn rời đi, e rằng không ai có thể ngăn cản được hắn!" Lâm Chính trầm giọng nói.

"Thằng khốn! Thằng khốn nạn!"

Thái Bình An tức giận nhảy dựng lên.

Đúng là kiêu căng ngạo mạn, ngông cuồng vô độ!

"Bây giờ đừng nói những lời vô ích nữa, anh đi theo tôi”.

Lâm Chính hét lên, nhưng anh không có ý định ra tay, thay vào đó, anh cầm vài cây châm bạc, bí mật bắn vào người của đám binh lính và Trương Quân.

Nhờ tác dụng của châm bạc, khí kình, tốc độ và sức mạnh của binh lính tăng vọt chưa từng thấy, lập tức bộc phát sức chiến đấu kinh người, vốn dĩ mọi người vẫn đang ở thế bất lợi, bỗng chốc thay đổi cục diện, chém lùi đám sát thủ đeo mặt nạ.

Trương Quân dẫn đầu, giết chết hai người đàn ông đeo mặt nạ.

Ông ta dừng lại, kinh ngạc nhìn cánh tay của mình, cảm thấy thật khó tin.

Chuyện gì xảy ra thế? Không thể giải thích được, sao sức mạnh và tốc độ của mình lại tăng lên nhiều như vậy?

Các binh lính khác cũng có sự nghi hoặc tương tự.

Tuy nhiên, độ nhạy bén của Trương Quân mạnh hơn những chiến sĩ khác, ông ta nhớ rằng trước khi sức mạnh và tốc độ của mình tăng lên, ông ta cảm thấy hình như mình bị đâm trúng sau lưng, rất kỳ lạ.

Nhưng bây giờ không phải là lúc để nghĩ về điều đó.

Trương Quân hít một hơi thật sâu, nhìn về phía trước một lần nữa, tiếp tục chiến đấu với đám khách không mời đó.

Lúc này.

Phù!

Một luồng khí tức đáng sợ tấn công tới.

Mọi người đều kinh hãi.

Trương Quân cũng ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào nơi mà luồng khí tức đang lao đến.

"Khí tức này? Không ổn! Long Thiên Tử ra tay rồi!", Lâm Chính trầm giọng nói.

“Cái gì?” Thái Bình An sửng sốt.

"Trương Quân đã truyền tin tức ra ngoài, tất cả binh lính ở trong Thánh Sơn thậm chí cả ở chân núi đều đổ xô đến đây. Vốn dĩ Long Thiên Tử muốn giết Trương Quân một cách nhanh chóng, dùng cái chết của ông ta để cảnh cáo Long Quốc, nhưng Trương Quân đã có tiếp viện, chiến lực vượt xa sức tưởng tượng của anh ta. Long Thiên Tử không thể ngồi yên được nữa, càng không thể trì hoãn, nếu không một khi tất cả binh lính kéo tới, cục diện sẽ càng khó xử lý!", Lâm Chính nói.

"Long Thiên Tử! Đồ tiểu nhân hèn hạ vô liêm sỉ! Hại chết mẹ tôi còn chưa đủ, ngay cả Trương đại nhân của Long Quốc mà cũng dám hãm hại? Anh thật to gan! Anh sẽ không được chết tử tế!"

Thái Bình An hét vào nơi luồng khí tức đang lao tới, hy vọng chọc giận Long Thiên Tử để anh ta xuất hiện.

Tuy nhiên, anh ta không xuất hiện mà tiếp tục thúc đẩy luồng khí tức, trấn áp Trương Quân.

"Chết tiệt!"

Sắc mặt Trương Quân thay đổi, lập tức huýt sáo.

Tất cả đám binh lính xung quanh đều tập trung về phía Trương Quân, đồng thời lấy ra một thứ giống như thẻ bài màu xanh lam từ cơ thể, lần lượt truyền khí kình vào đó.

Bỗng chốc, tất cả tấm thẻ bài trong tay mọi người tan chảy, năng lượng sau khi tan chảy được ngưng tụ thành một tấm khiên màu xanh, tấm khiên này cực kỳ dày, năng lượng thuần khiết, đủ để ngăn chặn bất kỳ đòn tấn công nào.

Binh khí này được nghiên cứu chế tạo bởi các nhà nghiên cứu khoa học bên phía chính phủ Long Quốc, khi chúng được giải phóng, năng lượng mà chúng tạo ra đủ để chống lại sự bắn phá của hàng trăm tên lửa đạn đạo.

Đây là công cụ phòng thủ đặc biệt dành riêng cho quân đội Long Tổ của Trương Quân, có nó, họ hoàn toàn có thể tiến công tiêu diệt kẻ thù bất chấp mưa bom bão đạn.

Nhưng sau khi tấm khiên được đưa ra.

Bùm!

Bùm!

Bùm!

Luồng khí tức khủng bố kinh người trấn áp, hung hăng đập mạnh vào tấm khiên.

Chiếc khiên rung lên kịch liệt.

Cơ thể của đám binh lính dưới tấm khiên không ngừng run rẩy, đôi chân họ lần lượt lún xuống đất.

Dường như họ không thể chống đỡ được nữa.

"Cái gì?"

Thái Bình An vô cũng kinh hãi.

Anh ta biết rằng Long Thiên Tử rất mạnh, nhưng anh ta không ngờ được rằng Long Thiên Tử lại mạnh đến vậy.

Long Thiên Tử thậm chí không lộ mặt, dựa vào luồng khí tức phóng ra mà đã trấn áp đám người Trương Quân đến tình cảnh như vậy...

Rắc rắc!

Rắc rắc!

Rắc rắc!

Với sự đàn áp điên cuồng của luồng khí tức, các vết nứt xuất hiện trên tấm khiên.

Đồng tử của Trương Quân rung chuyển dữ dội, khuôn mặt ông ta tái nhợt vì kinh hoàng.

Ông ta không ngờ đối thủ lại mạnh đến mức này.

Tuy nhiên, có luồng khí tức trấn áp, đám người đeo mặt nạ đó sẽ không khoanh tay đứng nhìn.

Không chút do dự, chúng vung kiếm chém dữ dội vào đám người Trương Quân đang bị áp chế bởi luồng khí tức.

Đám người này đã như cá nằm trên thớt, có thể tùy ý bị bọn chúng chém giết.

"Xong đời rồi!"

Trương Quân hít một hơi thật sâu, không ngờ mình sẽ chết một cách uất ức như vậy.

Tất cả binh lính cũng trơ mắt nhìn, không thể làm gì được.

Nhưng vào thời điểm quan trọng này.

Vèo!

Một bóng người đột nhiên lao tới trước mặt đám người Trương Quân, rồi giơ tay lên.

Keng!

Vài thanh kiếm sắc bén đâm tới bỗng gãy đôi.

"Cái gì?"

Đám người đeo mặt nạ sững sờ.

Đọc truyện chữ Full