TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 3177

Mọi người mở to mắt, vội vàng nhìn về phía trước.

Lúc này mới phát hiện đứng trước các chiến sĩ Long Tổ như Trương Quân là một bóng người cao to.

Không phải ai khác mà chính là người vừa đứng cạnh Thái Bình An: Lâm Chính!

Mặc dù người này cũng lạ mặt, nhưng vì nhiều thế lực gia nhập Thánh Sơn nên bọn họ cũng không hỏi anh là ai.

Không ai nghĩ tới thực lực của người này lại siêu phàm như vậy.

Mấy người che mặt đều sửng sốt, đưa mắt nhìn nhau sau đó xông tới giết Lâm Chính.

Lâm Chính cũng không để mặc, trở tay đánh ra một chưởng, hình thành mấy lưỡi dao khí đáng sợ bay lướt qua cổ của những người đó.

Vù! Vù! Vù! Vù! Vù…

Mấy cao thủ che mặt đều bị cắt cổ ngã xuống đất.

Những người còn lại vô cùng sợ hãi, nào dám tiến lên? Ai cũng bất đắc dĩ lùi về sau.

Thiên kiêu hạng nhất ở bên ngoài dường như ý thức được tình hình không ổn, ngay lập tức tăng thêm sức ép cho đại thế bên này.

Trong nháy mắt, khiên khí của đám người Trương Quân chống đỡ nứt ra, giống như có một mạng nhện phủ trên chiếc khiên. Sức mạnh của đại thế tăng thêm làm toàn bộ khiên khí nổ tung.

“Đội trưởng, hãy cố gắng chống đỡ…”, một chiến sĩ gào lên.

“Đội trưởng hãy lùi lại đi, nếu không sẽ bị đại thế đè nát mất!”, một chiến sĩ khác hét lên.

“Lùi cái gì? Tôi lùi thì các cậu phải làm sao? Tôi không sao đâu, mọi người mau đi đi!”.

Trương Quân hét lên, như phát điên truyền khí kình vào khiên khí trên đỉnh đầu, tiếp tục duy trì nó.

Nhưng khí kình của bọn họ thì sao có thể đối kháng với thiên kiêu hạng nhất?

“Giết!”.

Lúc này, ở phía ngoài vang lên một giọng nói lạnh lùng.

Những người đeo mặt nạ phản ứng lại, xông về phía Lâm Chính lần nữa.

Ầm!

Cùng lúc đó, một luồng đại thế dày nặng đáng sợ lại ập về phía Lâm Chính.

Hiển nhiên, kẻ địch cũng muốn giữ chân Lâm Chính để những người che mặt đó giết anh.

Đại thế trấn áp Lâm Chính cũng trở nên hùng hậu mạnh mẽ hơn.

Trương Quân biến sắc, vội vàng hét lên: “Cậu Lâm, mau đến chỗ chúng tôi! Mau!”.

Mặc dù thực lực Lâm Chính rất mạnh, nhưng Trương Quân không tin một mình anh có thể chống lại được đại thế khủng khiếp đó.

Lúc này Lâm Chính muốn sống chỉ có thể dựa vào bọn họ.

Nhưng dù là vậy, đám người Trương Quân có thể chống đỡ được bao lâu?

Những người che mặt thấy vậy thì thừa thế xông lên, muốn giải quyết Lâm Chính cùng đám người Trương Quân một cách triệt để.

Theo Thái Bình An thấy, đây gần như là tuyệt cảnh.

“Mau qua đây!”.

Trương Quân cắn răng kiên trì, thấy Lâm Chính không nhúc nhích thì sốt ruột hét lên.

Chiến sĩ bên cạnh ông ta chống đỡ đại thế đã gần như kiệt sức, có người còn phun ra máu, da trên hai cánh tay nứt nẻ, xương cốt như sắp nứt ra.

Trong lúc nguy cấp!

Vèo!

Lâm Chính phớt lờ đại thế đè xuống người mình mà đánh một quyền vào khiên khí trên đỉnh đầu đám người Trương Quân.

Soạt!

Khiên khí do bọn họ ngưng tụ bỗng chốc vỡ tan.

“Cái gì?”.

Trương Quân kinh ngạc, chấn động trong lòng.

Người này làm gì vậy? Sao lại phá hoại khiên khí?

Người này muốn dồn bọn họ vào chỗ chết sao?

Trương Quân vắt hết óc suy nghĩ cũng không hiểu được.

Nhưng giây lát sau, ông ta hoàn toàn hóa đá.

Nắm đấm phá vỡ khiên khí bảo vệ bọn họ lại tiếp tục vung lên, đánh vào đại thế đang áp xuống.

Trong nháy mắt, đại thế tan vỡ.

Nắm đấm thế như chẻ tre, không gì ngăn cản, dường như có thể phá tan tất cả!

Một làn sóng dư lực lan ra trên đỉnh đầu mọi người.

Sức ép đang đè xuống mọi người đột nhiên biến mất.

Trên đỉnh đầu trời xanh mây trắng.

Cảnh này xuất hiện đã làm chấn động tất cả mọi người ở nơi đây.

Đọc truyện chữ Full