TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 3238 "ĐÁM NGƯỜI NÀY... CÓ GÌ ĐÓ RẤT CỔ QUÁI".

Huyết quang trên Thánh Sơn rọi vào mây, trông vô cùng chói mắt.

Người dưới núi đều dừng động tác, thi nhau ngước mắt lên nhìn.

"Cái gì...thế này?"

Trương Quân ngẩng đầu, sững người nhìn huyết quang phát ra từ trên đỉnh núi, trong lòng có một dự cảm không lành.

"Sếp, có lẽ đám người Thánh Sơn lại giở thủ đoạn gì rồi, chúng ta phải nhanh chóng chọc thủng nơi này, chiếm quyền kiểm soát. Chỉ sợ nếu còn để lâu sẽ có biến", phó tướng bên cạnh đi tới, nhỏ giọng nói.

"Thánh Sơn này toàn những kẻ quỷ kế đa đoan. Thế này đi, trước hết chúng ta đánh thủng phòng tuyến này trước, sau đó lập tức chiếm đóng những khu vực xung quanh. Xếp lại đội hình, đợi anh em Nam Cảnh và Bắc Dã tới, thêm anh em ở hai binh đoàn lớn tới nữa là chúng ta lao thẳng lên Thánh Sơn, bắt đám phản quốc này lại!", Trương Quân nghiêm giọng ra lệnh.

"Rõ!"

Những người lính đồng thanh hô lớn.

Dưới sự tấn công dồn dập của đội quân Long Tổ và thế tộc Bách Gia, kết giới của Thánh Sơn chỉ tồn tại được trong hai mươi phút thì đã bị chọc thủng.

Kết giới vừa vỡ, đoàn quân lập tức xông vào trong chiếm hết những lối ra, phá vỡ những chướng ngại vật và bẫy ngầm bố trí dưới đất, không cho người Thánh Sơn có cơ hội phản công.

"Trương Quân đại nhân! Tướng Trần đang ở đâu?"

Lúc này, một người phụ trách của thế tộc Bách Gia đi tới, chắp tay rồi hỏi Trương Quân.

"Tướng Trần sẽ tới đây ngay, lần này thực sự đa tạ sự trợ giúp của các vị!", Trương Quân cũng cúi đầu đáp lễ.

"Trương Quân đại nhân khách sáo rồi, lũ người Thánh Sơn không việc ác gì không làm, sát hại bằng hữu của tôi. Đám súc sinh vô đạo này phải bị diệt trừ. Hôm nay chúng tôi sẽ trợ giúp quân đội Long Tổ, huỷ diệt Thánh Sơn!", người kia kiên định nói.

"Được, nếu đã như vậy thì phiền các vị trợ giúp tôi chiếm giữ mọi đường ra, tổ chức đội hình phòng ngự chờ tiếp viện. Một khi tiếp viện tới, chúng ta cùng vây đánh Thánh Sơn!"

"Được! Hôm nay đám tặc Thánh Sơn có mọc cánh cũng khó thoát. Tên thiên kiêu hạng nhất kia phải chết!"

Mọi người vô cùng có lòng tin, khí thế ngút trời.

Lúc này, một anh lính chạy tới.

"Thưa sếp! Vừa nhận được tin, tướng Trần cùng quân Lục Dã và quân Nam Cảnh đã tới gần Thánh Sơn, còn cách đây khoảng 50 dặm!", anh lính báo cáo rành rọt.

"Thật sao? Vậy thì tốt quá rồi! Tốt quá rồi!"

Trương Quân vô cùng kích động.

"Ngày tàn của Thánh Sơn sắp tới rồi!"

Người phụ trách kia cười lạnh.

"Trương Quân đại nhân, giờ chúng ta đánh lên thôi!"

"Đúng đó, đánh lên thôi".

"Giờ không ra tay thì còn đợi đến khi nào? Lên thôi!"

Rất nhiều người phụ trách của thế tộc Bách Gia đều khí thế sôi sục, thi nhau hô lớn.

Thấy mọi người có ý chí chiến đấu như vậy, Trương Quân cũng gật đầu chắc nịch: "Được! Nếu các vị đã nói vậy thì chúng ta chuẩn bị đánh lên núi!"

"Được!"

Mọi người hoan hô, lập tức đi chuẩn bị.

Chỉ một lát sau, đoàn quân bắt đầu áp sát Thánh Sơn.

Lục Dã và Nam Cảnh đã sắp đến, Trương Quân không sợ bị mai phục nữa. Hiện giờ đã có thiên thời địa lợi nhân hoà, mọi người lại hừng hực khí thế. Đây chính là thời cơ chiếm đánh Thánh Sơn!

Ai cũng vô cùng kích động, ý chí chiến đấu dâng cao.

Nhưng đúng lúc mọi người bắt đầu từng bước áp sát Thánh Sơn thì một ánh sáng đỏ đột nhiên chiếu ra từ sườn núi. Tiếp đó, trong không trung tanh nồng mùi máu khiến ai nấy đều sững lại.

"Chuyện gì vậy nhỉ?"

"Không biết nữa".

"Mọi người, nhìn bên kia đi".

Đúng lúc này, có người hô lên thu hút sự chú ý của mọi người.

Đám đông lập tức đổ dồn ánh mắt về phía đó.

Chỉ thấy trên sườn núi đột nhiên xuất hiện rất nhiều bóng người.

Đó đương nhiên là người Thánh Sơn.

Nhưng đám người này có gì đó rất kỳ lạ, ai nấy trên người bê bết máu như thể vừa lội ra khỏi một cái ao máu. Nhìn đám người này mà ai nấy không khỏi nổi da gà.

Mọi người như nín thở.

"Đám người này... có gì đó rất cổ quái".

"Cảm giác như ánh mắt của bọn chúng đều thay đổi rồi".

"Làm thế nào đây?"

"Còn làm thế nào được nữa? Giết!"

Một người phụ trách hô lên.

Mọi người nghiến răng, lại lao lên phía trước.

Hiện giờ đoàn quân đang chiếm ưu thế về quân số. Người của Thánh Sơn liên tục phải chiến đấu, thể lực sẽ nhanh chóng suy kiệt, có gì mà phải sợ?

Vậy nên đoàn quân lại như thuỷ triều lao về phía những kẻ quỷ dị trên sườn núi.

Nhưng ngay khi họ áp sát đám người kia.

Bùm!

Một làn sóng máu nổ ra từ những người này. Sau đó, đôi mắt của những kẻ này biến thành màu đỏ như máu...

Đọc truyện chữ Full