Tuy Lâm Chính bị thương rất nặng, nhưng thiên kiêu hạng nhất hay người phụ nữ áo đỏ kia đều hiểu rõ, chút thương thế trên người Lâm Chính chẳng là gì đối với anh.
Ngay cả Vạn Kình Tùng bị thương nghiêm trọng như vậy mà anh vẫn có thể chữa được trong nháy mắt, chỉ e những vết thương này chớp mắt là có thể lành lại.
Còn muốn loại bỏ châm khí trên người thiên kiêu hạng nhất thì e là không đơn giản như vậy.
Người phụ nữ áo đỏ nằm tê liệt trên đất, ngây ngốc mở to mắt, đầu óc trống rỗng, khó mà suy nghĩ được gì.
Cô ta không ngờ kết cục lại thành thế này.
“Chủ… Chủ thượng…”.
Người phụ nữ áo đỏ run rẩy, mắt mở to.
Vẻ mặt của thiên kiêu hạng nhất vô cùng bình tĩnh, im lặng trong chốc lát, nhìn về phía Lâm Chính.
Lúc này, Lâm Chính đã khôi phục được bảy tám phần.
Vết thương trên người đã biến mất.
Vết máu nơi miệng cũng được lau đi.
Khí kình tan rã đã ngưng tụ lại, sức mạnh dồi dào lại bao trùm toàn thân anh, tỏa ra ánh sáng rực rỡ.
Không còn nghi ngờ gì, Lâm Chính đã khôi phục sức chiến đấu.
Thiên kiêu hạng nhất trúng phải khí châm đã rơi vào thế yếu, Lâm Chính đã nắm giữ toàn bộ quyền chủ động trong trận chiến này. Nếu còn tiếp tục như vậy, thiên kiêu hạng nhất thất bại tử vong là chuyện sớm muộn.
Lâm Chính hít sâu một hơi, cất bước đi tới, nhìn thiên kiêu hạng nhất với ánh mắt hờ hững, sát khí dâng trào.
Anh cần phải nắm lấy mỗi một cơ hội đánh bại thiên kiêu hạng nhất, cần phải giết hắn ở ngay đây.
Người này không chết thì cả đời anh sẽ không được an toàn.
Đối diện với Lâm Chính đang đi đến, trên mặt thiên kiêu hạng nhất không có vẻ gì hoảng loạn, ngược lại vẻ mặt hắn rất thản nhiên. Dường như Lâm Chính không thể mang lại bất cứ sự uy hiếp nào cho hắn.
Lâm Chính nhíu mày.
Vẻ mặt của thiên kiêu hạng nhất khiến anh nghi ngờ.
Rõ ràng đối thủ đã trúng châm, vì sao còn có vẻ mặt như vậy?
Chẳng lẽ châm của mình không còn tác dụng gì với hắn?
Kẻ này chắc chắn còn có chiêu gì đó.
Nghĩ đến đó, Lâm Chính tăng tốc, thoáng chốc lao đến trước mặt thiên kiêu hạng nhất, ngón tay cầm châm bạc, châm về phía tử huyệt trên trán thiên kiêu hạng nhất.
Chỉ cần đâm trúng tử huyệt đó thì có thể ngưng sinh mạch của thiên kiêu hạng nhất, bất kể thực lực hắn có mạnh thế nào đi nữa cũng sẽ chết chắc!
“Chủ thượng!”.
Người phụ nữ áo đỏ gào lên, theo bản năng chạy tới hỗ trợ.
Nhưng khí trường của hai người họ quá phi phàm, cô ta khó mà đến gần được, chỉ đành trơ mắt nhìn cây châm bạc đó dần dần đến gần tử huyệt giữa trán của thiên kiêu hạng nhất.
Hắn sắp sửa bị giết!
Người phụ nữ áo đỏ cảm giác tim mình như ngừng đập.
Thiên kiêu hạng nhất giống như thần linh trong lòng mình lại bị giết như thế sao?
Mọi chuyện phải kết thúc rồi sao?
Trong lúc nghìn cân treo sợi tóc.
Vù!
Thiên kiêu hạng nhất vốn không thể chuyển động cơ thể đột nhiên ra tay, giống như tia chớp đánh bảy cái vào người Lâm Chính.
Lâm Chính không kịp đề phòng bị đánh lùi lại mười mấy bước. Đợi đến khi dừng lại, trên người không ngừng vang lên tiếng răng rắc, sau đó cả người ngã xuống đất, liên tục nôn ra máu.
“Cái gì?”.
Người phụ nữ áo đỏ vô cùng ngạc nhiên, cứ ngỡ mình nhìn lầm.
Lâm Chính vô cùng kinh ngạc, đợi dừng nôn máu mới nhanh chóng nhìn vào trong cơ thể, phát hiện gân mạch và khí mạch toàn thân mình đã đứt.
Anh vội vàng dùng khả năng tái sinh của bản thân khôi phục khí mạch và gân mạch trong cơ thể, nhưng hiển nhiên không thể hồi phục ngay được.
“Chuyện này là sao?”.
Lâm Chính quay đầu lại, nhìn về phía thiên kiêu hạng nhất.
Sau vài lượt quan sát, con ngươi Lâm Chính lập tức mở lớn.
“Chuyện này… không thể nào!”.