TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 3355 “CỬU TỬ CHÂN NHÂN?”.

Chú năm sửng sốt, lúc này mới hiểu mình nói lỡ lời.

Nhưng đến giờ phút này, ông ta cũng không muốn nói lời thừa thãi, nghiêm túc lên tiếng: “Tiểu Nhiễm, cháu nghe lời đi! Lần này khách quý đến đây là để cứu nhà họ Dục chúng ta! Vị khách quý này sẽ đại diện cho nhà họ Dục tham gia cuộc thi, nếu cháu không đi tiếp rượu thì sẽ làm vị khách đó nổi giận. Chẳng lẽ cháu muốn đẩy nhà họ Dục vào chỗ bất lợi?”.

“Cái gì?”.

Ái Nhiễm căng thẳng: “Mọi người tìm một người đại diện cho nhà chúng ta tham gia cuộc thi? Vì sao cháu không biết?”.

“Chuyện này chú đã quyết định từ một tuần trước, nhưng cháu đi khỏi vực Diệt Vong nên chúng ta cũng không báo cho cháu!”, chú năm nói.

Ái Nhiễm hít vào một hơi, chỉ đành cúi đầu nói: “Thần y Lâm, thật xin lỗi, xem ra tôi làm chuyện uổng công rồi”.

“Không sao, cô Ái Nhiễm, nếu nhà họ Dục đã tìm được người khác thì cô cứ nghe theo lựa chọn của họ đi”, Lâm Chính nói.

“Thần y Lâm, tôi không ngờ chuyện lại thành ra thế này, nhưng xin anh đợi một lát, tôi muốn nói chuyện với bố tôi xem”, Ái Nhiễm nói, hiển nhiên cô ta vẫn muốn tranh thủ chút cơ hội.

Lâm Chính suy nghĩ một lúc, gật đầu đáp: “Cũng được, cũng đã đến đây rồi, tôi không ngại ở lâu thêm lúc nữa”.

“Được! Thần y Lâm, xin anh hãy đợi tôi một lát”.

Ái Nhiễm khẽ gật đầu, sau đó quay người đi đến sảnh tiệc.

Chú năm nhìn Lâm Chính chằm chằm, không nói gì, cũng đi theo Ái Nhiễm.

Lúc này, ở sảnh tiệc của nhà họ Dục, mọi người đang đàn hát ca múa, vô cùng náo nhiệt.

Các quản lý cấp cao của nhà họ Dục đều ở đây nâng ly uống rượu, ai cũng tươi cười, vô cùng hứng khởi.

Ái Nhiễm nhìn cảnh tượng ca múa thái bình, hơi nheo mắt lại, cảm thấy tức giận.

Nhưng cô ta không nổi cáu mà bước nhanh vào sảnh tiệc.

“Ồ? Tiểu Nhiễm đến rồi à?”.

“Ha ha ha, Tiểu Nhiễm, cháu đến đúng lúc lắm. Nào nào, đến rót rượu mời Giản thánh thủ một ly!”.

“Cháu để Giản thánh thủ đợi lâu lắm đấy!”.

Những người chú bác trong nhà họ Dục nhao nhao cười nói.

“Giản thánh thủ?”.

Ái Nhiễm nhìn quanh một vòng, sau đó dừng mắt ở một thanh niên mặc áo màu xanh lam ngồi ở ghế chính.

“Sao con đến muộn vậy? Không phải bố bảo chú năm đi thông báo cho con rồi sao? Mau qua đây rót rượu xin lỗi Giản thánh thủ đi!”, một người đàn ông trung niên ngồi ở phía trên cất tiếng.

Đó là bố của Ái Nhiễm, Dục Chấn Thiên!

Ông ta rất nghiêm túc, hai mày nhíu chặt, dường như rất bất mãn với chuyện Ái Nhiễm đến trễ.

Ái Nhiễm tỏ vẻ bình tĩnh, nhìn thanh niên kia nói: “Bố, đây là Giản thánh thủ sao?”.

“Chào cô Ái Nhiễm”, thanh niên chắp tay, mặt tươi cười, nhưng không đứng dậy.

“Khách sáo rồi, anh là người ở đâu? Vì sao lại có danh hiệu thánh thủ?”, Ái Nhiễm hỏi.

Trong vực Diệt Vong, thần y là cao nhất, sau đó là danh hiệu thánh thủ.

Y thuật của họ cao siêu trác tuyệt, xuất quỷ nhập thần. Ái Nhiễm tư chất thông tuệ, thiên phú cực cao, nhưng cô ta vẫn còn một khoảng xa mới đạt tới thánh thủ. Người thanh niên này tuổi tương đương với cô ta đã được gọi là thánh thủ, chắc hẳn không tầm thường.

Chẳng trách người nhà họ Dục lại coi trọng tên Giản thánh thủ này như vậy, ngược lại phớt lờ Ái Nhiễm và Lâm Chính.

Nếu có thánh thủ trợ giúp, muốn giành được thứ hạng cao ở cuộc thi cũng không khó.

Nhưng chung quy cuộc thi là cuộc thi, top 50 cũng có không biết bao nhiêu thanh niên tài giỏi mang danh hiệu thánh thủ.

“Láo xược! Con không biết lai lịch của Giản thánh thủ sao? Cậu ấy là đệ tử thân truyền của Cửu Tử Chân Nhân! Cửu Tử Chân Nhân là nhân vật cấp bậc nào? Đồ đệ do ông ấy dạy ra lẽ nào không xứng với danh hiệu thánh thủ hay sao?”, Dục Chấn Thiên nghiêm túc nói.

Ái Nhiễm nghe vậy lại biến sắc.

“Cửu Tử Chân Nhân?”.

“Sư phụ tôi và nhà họ Dục có chút quan hệ, lần này tôi được sự ủy thác của sư phụ đến đây hỗ trợ nhà họ Dục tham gia cuộc thi. Nghe nói cô Ái Nhiễm không tiện tham gia thi, vậy cuộc thi lần này cứ để tôi xuất chiến đi!”.

Giản thánh thủ huơ ly rượu trong tay, mỉm cười nói.

Đọc truyện chữ Full