TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 3408 KHÔNG AI HIỂU NỔI.

Ai nấy đều vô cùng kinh ngạc.

Không ai ngờ người của Tề Phượng Sơn lại xuất hiện ở đây, còn bênh vực người của Thanh Huyền Tông.

Tông chủ Thanh Huyền Tông ù ù cạc cạc, ông ta biết Tề Phượng Sơn, nhưng thực ra Tề Phượng Sơn và Thanh Huyền Tông cũng không qua lại nhiều.

Nhưng Ái Nhiễm và Lâm Chính đã mơ hồ đoán ra gì đó.

Hiển nhiên ông hai Tề nhằm vào Lâm Chính.

Thấy thái độ cứng rắn của ông hai Tề, người của Thượng Thiện Môn đều tỏ vẻ lúng túng.

Mấy người đưa mắt nhìn nhau, sẵng giọng nói với ông hai Tề: "Tề Phượng Sơn, lần này coi như chúng ta kết thù rồi, cứ chờ đấy".

"Tề Phượng Sơn sẽ tiếp chiêu bất cứ lúc nào, hoan nghênh các vị!", ông hai Tề vẫn rất đúng mực, lạnh lùng nói.

Người của Thượng Thiện Môn trừng mắt nhìn ông ta, rồi phất tay rời đi.

"Cảm ơn ông hai Tề".

Tông chủ Thanh Huyền Tông tươi cười bước tới.

"Không có gì, tôi nghe nói con bé Ái Nhiễm này trước đây từng là đệ tử của Thanh Huyền Tông các ông, nên chúng ta cũng coi như có chút liên quan. Bây giờ thấy các ông bị người ta làm khó, sao tôi có thể khoanh tay đứng nhìn được?", ông hai Tề chắp tay đáp lễ, mỉm cười đáp.

Tông chủ Thanh Huyền Tông còn định nói gì đó, nhưng thấy ông hai Tề cứ nhìn Lâm Chính mãi, cũng lập tức hiểu ra, không nói gì nữa.

"Chú hai".

Ái Nhiễm bước tới chào hỏi.

"Nhóc con, chuyện của nhà họ Dục chú đã nghe nói rồi, cháu cũng không ra thể thống gì cả, sao có thể bỏ đi như vậy chứ? Chắc là lát nữa đoàn người của nhà họ Dục sẽ đến, lúc đó cháu phải ăn nói với bố cháu thế nào?", ông hai Tề thở dài, bất đắc dĩ nói.

"Chú hai đừng lo, cháu sẽ tự giải quyết", Ái Nhiễm thuận miệng đáp.

"Được rồi, chú cũng không nói nhiều nữa".

Ông hai Tề gật đầu, sau đó đi tới trước mặt Lâm Chính, cúi người thật thấp.

"Cậu Lâm, trước đó đã mạo phạm đến cậu, Tề Minh vô cùng xấu hổ, hối hận không thôi. Hôm nay may mắn gặp lại cậu đúng là phúc ba đời, mong cậu nhận của Tề Minh một lạy, tha thứ cho Tề Minh".

Ông hai Tề nói rất thành khẩn.

Tất cả người nhà họ Tề ở phía sau ông ta đều ôm quyền, cúi người một góc 90 độ.

Cảnh tượng này khiến mọi người xung quanh vô cùng ngạc nhiên.

Tề Phượng Sơn cũng coi như có chút tiếng tăm, ông hai Tề lại càng được nhiều người biết đến.

Nhưng tại sao hôm nay bọn họ lại hành đại lễ với một vãn bối vô danh tiểu tốt như vậy? Hơn nữa còn ngay trước mắt mọi người.

Người của Tề Phượng Sơn không cần mặt mũi nữa sao?

Không ai hiểu nổi.

Nhưng ông hai Tề không quan tâm được nhiều như vậy.

Sau chuyện của thần hoa Côn Bằng, ông hai Tề biết mình đã bỏ lỡ cơ hội để khiến nhà họ Tề quật khởi. Nếu Lâm Chính có thể chữa khỏi cho Tề Thủy Tâm, giúp cô ta lấy lại thiên phú và thực lực, thì nhà họ Tề hoàn toàn có thể dựa vào Tề Thủy Tâm để lên một tầm cao mới.

Nhưng vì ông ta không nỡ nên đã bỏ lỡ cơ hội này, còn khiến Tề Thủy Tâm vẫn chìm đắm trong sự giày vò khổ sở.

Trong lòng ông ta đầy tự trách, càng nghĩ càng hối hận.

Vì thế hôm nay nhìn thấy đám người Lâm Chính, ông ta liền hành đại lễ không chút nghĩ ngợi, cũng không quan tâm đến ánh mắt của mọi người xung quanh.

Ông ta biết, nếu bỏ lỡ lần này thì sẽ không còn cơ hội nào nữa.

Lâm Chính bình thản nhìn ông hai Tề, sao có thể không hiểu ý của ông ta chứ?

Nhưng anh không phải loại người gọi là đến đuổi là đi.

"Ông hai Tề, hôm đó tôi đã nói rất rõ ràng rồi, là nhà họ Tề các ông vi phạm lời hứa trước, tôi không tới tính sổ với các ông đã là nể mặt cô Ái Nhiễm rồi. Mong các ông đừng đến làm phiền tôi nữa", Lâm Chính mặt không cảm xúc nói.

"Cậu Lâm, tôi cảm thấy vô cùng hổ thẹn vì chuyện trước đó. Tôi xin dâng Tiêu Dao Thần Tán, đồng thời bồi thường cho cậu một lô đan dược pháp bảo coi như quà xin lỗi. Xin cậu Lâm hãy tha thứ cho tôi!", ông hai Tề cuống lên, vội vàng nói.

Đọc truyện chữ Full