Gần như toàn bộ người của Trùng Long Cốc đều lao về phía này.Có không ít người xung quanh nhìn sang, họ đều đoán được gì đó.
Người của Thanh Huyền Tông thấy đối phương hung hăng như thế thì đều căng thẳng, bắt đầu đứng chặn trước mặt Lâm Chính.
“Người tới không có ý tốt, mọi người cẩn thận", tông chủ Thanh Huyền Tông trầm giọng nói.Nhưng mấy chục người Thanh Huyền Tông lại chẳng là gì khi ở trước mặt người Trùng Long Cốc.
Đối phương không chỉ có người đông thế mạnh mà cao thủ nhiều như mây, chỉ đứng thôi, khí thế bạo ngược đã đè ép người của Thanh Huyền Tông không chịu nổi.
“Tên nào là Lâm Chính?”
Tứ Long Vệ tiến lên, Long Vệ đứng đầu quát lạnh.
“Các người tìm cậu Lâm làm gì?”, tông chủ Thanh Huyền Tông cũng quát.
“Ông là Lâm Chính?”
“Không phải!”
“Vậy lăn sang một bên, bớt đứng trong này làm chướng mắt!”
“Anh!”, người Thanh Huyền Tông tức giận.
Lúc này, Lâm Chính đứng lên, vỡ vai người của Thanh Huyền Tông trước mặt, lên tiếng: “Tôi là Lâm Chính, mấy người tìm tôi có việc gì?”
“Lâm Chính, đừng quá kích động! Anh lui ra sau đi, tôi báo cho người của Tề Phượng Sơn rồi, gọi họ tới giúp đỡ!”, Ái Nhiễm tới gần, khẽ khàng nói.
“Không cần, tôi nghĩ họ không dám đụng tôi đâu!”, Lâm Chính cười nhạt, đứng lên trước đám đông.
Anh vừa xuất hiện, đám người Trùng Long Cốc đều bộc lộ hận ý, ánh mắt lạnh băng nhìn anh như muốn ăn tươi nuốt sống.
“Lâm Chính, chúng tôi không nói nhảm với cậu, lập tức làm hai việc: Một, giao Trùng Long Thích ra đây; Hai, mau chóng giải độc cho Nhiêu Ưng, nghe rõ chưa?”, Long Vệ mặt lạnh tanh quát.
“Giải độc thì được, trả mười nghìn viên đan dược cực phẩm đi, đây là giá tôi đã nói với Nhiêu Ưng. Mặt khác, Trùng Long Thích là chiến lợi phẩm của tôi, tại sao tôi phải giao cho mấy người?”, Lâm Chính hỏi.
“Cậu nói cái gì?”
“To gan, cậu dám chống đối Trùng Long Cốc à, muốn chết phải không!”
Nhóm Long Vệ giận tái mặt, đồng loạt phóng ra khí kình, đánh úp về phía Lâm Chính.
Lâm Chính nhướng mày nhưng không hề sợ hãi.Đúng lúc này, một âm thanh lạnh lùng vang lên: “Kẻ nào dám càn rỡ ở đây?”
Mọi người kinh ngạc, quay đầu nhìn thì thấy mấy người sơn trang Vân Tiếu đã đi lại quay về.
“Trang chủ Vân Tiếu! Hình như chuyện này đâu liên quan tới ông!”
Cốc chủ của Trùng Long Cốc chậm rãi bước ra từ đám đông, chắp hai tay sau lưng hỏi trang chủ Vân Tiếu.
“Cậu Lâm là bạn của Sở Thu nhà tôi, huống chi, trong cuộc thi ở mê cung lần này, cậu Lâm đã giúp đỡ con trai tôi, vì vậy đã trở thành bạn của sơn trang Vân Tiếu, ông nói xem việc này có liên quan tới tôi không?”, trang chủ Vân Tiếu đĩnh đạc nói.
Người Trùng Long Cốc nghe thế thì đều siết chặt nắm đấm, nghiến răng nghiến lợi.Nói thế là đang cưỡng ép xây dựng quan hệ mà.
Lâm Chính và Sở Thu hoàn toàn không quen biết, chỉ trải qua một trận đấu ở mê cung thì sao trở thành bạn bè rồi?
“Trang chủ Vân Tiếu, tôi nghe người ta nói sơn trang Vân Tiếu đã phái người quay lại thôn trang lấy thuốc! Tên này đang lừa gạt, tống tiền sơn trang các người đó, các người còn coi hắn là bạn sao? Đây là cách hành xử của sơn trang Vân Tiếu sao? Ngu xuẩn thế à?”, cốc chủ Trùng Long Cốc quát, mỉa mai không kiêng nể gì.
“Người của sơn trang Vân Tiếu hành xử thế nào thì không cần Trùng Long Cốc dạy bảo! Cơ mà tôi phải nhắc các hạ một câu, chỗ này là vùng đất Tu Di, là địa điểm thi, nếu ông dám ra tay với cậu Lâm ở đây, người ông đắc tội không phải tôi mà là bên Lôi Trạch. Cốc chủ đại nhân, tôi khuyên ông nên nghĩ kỹ rỗi hẵng làm!”, trang chủ Vân Tiếu cười nhạt.
Lời này vừa nói ra, cốc chủ Trùng Long Cốc biến sắc.