TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 3453 “HI VỌNG LÀ BỐ TÔI KHÔNG NHÌN NHẦM ANH...”

Danh hiệu bảy anh kiệt của vực Diệt Vong thực ra đã tồn tại rất lâu rồi. Nghe nói bảy người đầu tiên là bảy thanh niên, do khi đó vực Diệt Vong gặp phải kiếp nạn cực lớn, bảy người này đã dùng sự dũng cảm và trí tuệ của mình giúp vực Diệt Vong hóa giải được kiếp nạn.

Bảy người này được người của vực Diệt Vong tôn sùng làm bảy anh kiệt. Sau khi họ chết, danh hiệu bảy anh kiệt này được giữ lại và do những người trẻ và tài giỏi khác của vực Diệt Vong kế thừa.

Sau đó danh hiệu đó được truyền thừa tới ngày nay. Thế nhưng thực lực của các anh kiệt cũng đã có sự chênh lệch.

Ví như Nhiêu Ưng nhặt được của rơi nên được bổ sung thêm vào. Chứ thực ra hắn rất khó ngồi vào vị trí của bảy anh kiệt.

Dù là Tề Thủy Tâm thì cũng miễn cưỡng mới được chọn vào. Hơn nữa cô ta còn xếp ở vị trí cuối cùng. Lúc Tề Thủy Tâm đang ở thời kỳ đỉnh cao thì Nhiêu Ưng không phải là đối thủ. Có thể thấy Nhiêu Ưng có tiếng mà không có miếng.

Xếp trên Nhiêu Ưng chính là thiên tài tới thế thế tộc hàng đầu Thần Cung Thương. Thực lực của Thần Cung Thương không biết là mạnh hơn Nhiêu Ưng bao nhiêu lần. Tề Thủy Tâm từng nói với Lâm Chính rằng cô ta may mắn từng được thấy Thần Cung Thương ra tay. Và khi đó cô ta đã hiểu được rằng cả đời này mình không thể nào thắng được đối phương.

Giữa mỗi anh kiệt lại có một cái rãnh khoảng cách. Thế nhưng tới vị anh kiệt thứ 4 thì cái rãnh khoảng cách này dừng lại.

Từ anh kiệt thứ 4 tới anh kiệt thứ 3 cái rãnh đã biến thành cả một thung lũng. Một thung lũng sâu hoắm không thấy đấy và dài như Vạn Lý Trường Thành.

Từng có tin đồn rằng anh kiệt thứ 4 từng khiêu chiến với anh kiệt thứ 3, vậy mà anh kiệt thứ 3 chỉ cần nhìn một cái thôi là anh kiệt thứ 4 đã nôn ra máu và quỳ phụp xuống thần phục.

Thực lực không biết là phải mạnh tới cỡ nào. Giờ đây trang chủ đột nhiên nói vậy đương nhiên là đám đông giật mình rồi.

Thế nhưng đến cả trang chủ cũng phải bật cười: “Tôi đang nói điều gì vậy. Sao Lâm Chính có thể so sánh được với anh kiệt thứ 3 chứ. Dù cậu ta có khủng khiếp thế nào thì cũng không thể nào mạnh tới như thế”.

Rõ ràng là đến ông ta cũng không tin lời nói của chính mình.

“Trang chủ, chắc do trang chủ mệt quá rồi. Chuyện ngày hôm nay cũng do trang chủ đường đột quá”.

Đại trưởng lão thở dài lắc đầu. Trang chủ im lặng, một lúc sau phất tay “Chuyện tới nước này rồi thì không thể cứu vãn được nữa. Đắc tội với Trùng Long Cốc thì đắc tội thôi. Dù thực lực của chúng ta không bằng họ nhưng nếu họ muốn động vào chúng ta thì cũng phải cân nhắc lắm”.

Đám đông đồng loạt thở dài, không nói gì thêm nữa. Sở Thu nhìn về phía xa xăm, đôi mắt ánh lên nhiều suy tư...

“Hi vọng là bố tôi không nhìn nhầm anh...”

Cuộc thi trong mê cung cứ 30 người một lượt. Lâm Chính thuộc lớp đầu tiên. Bọn họ thi xong thì đương nhiên sẽ chờ những người khác thi đấu hết mới kết thúc. Và tất cả quá trình đều cần thời gian. Chắc phải một hai ngày mới xong lượt này.

Top đầu của Lâm Chính còn kéo dài thời gian nữa vì họ cần phải sửa lại mê cung. Vì uy lực của Trùng Long Thích quá khủng khiếp.

Tới tối, đan dược của sơn trang Vân Tiếu đã được chuyển tới. Tất cả đan dược được đựng đầy trong các thùng. Mở thùng ra, mùi thuốc thơm xộc lên mũi và phát sáng dưới ánh trăng. Trông đẹp vô cùng.

Đám đông sững sờ.

“Rất tốt. Mọi người vất vả rồi”, Lâm Chính cũng không hề khác khí, chộp lấy một nắm đan dược dúi vào tay những người vận chuyển”.

“Cảm ơn cậu Lâm”, những người vận chuyển cảm kích lắm, họ vui mừng chạy về.

“Tông chủ, phiền cử vài người canh chừng số đan dược này giúp tôi. Ngoài ra chia cho mỗi người Thanh Huyền Tông mười viên đi”, Lâm Chính mỉm cười.

“Cậu Lâm, nhưng đây là đan dược cực phẩm đấy, dù là viên nào thì cũng là một tài sản rất lớn, cậu không cần chia cho chúng tôi đâu”, Thanh Huyền Tông vội nói.

“Tôi có nhiều như vậy lẽ nào không chia cho mọi người chút ít. Không sao đâu. Cầm lấy đi”, Lâm Chính cười nói.

Thực ra anh cũng đau lòng lắm nhưng trong suốt quá trình ở đây anh cũng được người của Thanh Huyền Tông bảo vệ nên đương nhiên Lâm Chính cũng không bủn xỉn làm gì.

Một lần chia này mất mấy trăm viên. Lâm Chính còn Dương Hoa. Biết bao nhiêu người đang đợi có được đan dược cấp phẩm để có thể đối phó với Thiên Thần Điện, nếu có thể thì anh chẳng muốn mất đi viên nào.

Thấy không thể chối từ nên tông chủ đành phải nhận lấy. Các đệ tử của Thanh Huyền Tông thấy vậy thì hò reo mừng rỡ.

Trong lúc chờ đợi, bạn có thể đọc truyện khác hoặc Tham gia Facebook Group: Đọc truyện miễn phí mãi mãi để trò chuyện vui vẻ nha !.Tiếp tục ủng hộ Tamlinh247.com.vn ra thêm nhiều truyện mới phục vụ các bạn nha !

Đọc truyện chữ Full