TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 3488 “ANH LÂM CỦA THANH HUYỀN TÔNG”

Những người có mặt im lặng, lạnh lùng nhìn ông ta. Ai lại dám vì Nam Ly Thành mà đắc tội với Thần Cung Thương chứ?

Trong lớp bá chủ thì cũng phân mạnh yếu. Mặc dù Nam Ly Thành là một trong những thế lực bá chủ những cũng xếp ở đoạn sau trong bảng xếp hạng. Còn thế gia Thần Cung thì khác. Ai cũng có thể nhận ra điều đó.

“Thành chủ”, người của Nam Ly Thành chạy tới.

“Thành chủ, đừng cầu xin người khác nữa. Những người này chỉ vì lợi ích thôi, sao họ dám đắc tội với Thần Cung Thương chứ? Chúng ta đành phải tự tìm cách thôi”, một trưởng lão rưng rưng nước mắt khuyên bảo.

Thành chủ bật lực, nước mắt chảy dài. Ông ta nhìn con gái đang nằm be bét máu trước mặt mà mặt xám ngoét.

“Bác Nam, đừng giận, đây là Thanh Tạng Cao do cháu thu thập được có khi có thể giúp được cho Hạnh Nhi”, lúc này Ái Nhiễm bước tới an ủi.

Thực ra cô ta cũng không muốn lo chuyện bao đồng nhưng dù sao thì cô ta cũng đã bị đuổi ra khỏi nhà Dục, Lâm Chính thì đã đắc tội với Thần Cung Thương nên cũng chẳng có gì phải sợ.

“Cháu là?”, thành chủ khẽ ngước nhìn.

“Cháu là bạn của Hạnh Nhi, là Ái Nhiễm của nhà họ Dục. Bữa hôm Hạnh Nhi sinh nhật cháu cũng tới, bác còn nhớ cháu không?”

“Ồ…là cháu à? Cảm ơn chúa. Thật không ngờ vẫn còn có người giúp đỡ Nam Ly Thành. Cảm ơn cháu…”, thành chủ cảm kích lắm. Ông ta khẽ thờ dài: “Chỉ có điều Thanh Tạng Cao này chúng tôi cũng có, thứ này không có tác dụng với Hạnh Nhi”.

‘Vậy ạ…xin lỗi bác”.

“Không có gì, lòng thành của cháu bác nhận, người đâu thưởng 200 viên đan được cấp phẩm”, thành chủ hét lên.

“200 viên đan dược cấp phẩm sao?”, không ít người kêu lên. Thế nhưng Thần Cung Thương vẫn còn đang ở đây nên dù họ dao động thì cũng không dám bước tới.

Một chiếc hộp đựng đầy đan dược cấp phẩm được đưa tới

“Nhóc, cháu nhận đi”.

“Không không bác Nam, cháu không giúp được gì, sao có thể nhận được món quà này? Không được ạ”.

“Nhóc, không sao đâu. Nhận đi. Cháu chịu ra tay giúp đỡ đã là tốt lắm rồi, ít nhất thì Nam Ly Thành chúng ta không bị tất cả mọi người từ bỏ. Như vậy là bác vui lắm rồi”, thành chủ mỉm cười, một nụ cười chua chát

Không nói tới việc Ái Nhiễm bị đuổi ra khỏi nhà họ Dục. Dù không bị đuổi thì thực lực của cô ta cũng kém xa những người của Nam Ly Thành.

Thành chủ không ngờ cuộc thi hôm nay Nam Ly Thành lại thê thảm như vậy. Sự xuất hiện của Ái Nhiễm khiến ông ta cảm thấy được an ủi.

Ái Nhiễm đương nhiên hiểu tâm tư của ông ta. Cô ta im lặng, nhìn Nam Hạnh Nhi ở đằng sau.

Người của Nam Ly Thành chuẩn bị đưa Hạnh Nhi đi. Lúc này, Ái Nhiễm đột nhiên đưa ra một quyết định gì đó bèn lên tiếng: “Bác Nam, có một người không sợ Thương anh kiệt, có thể ra tay cứu Nam Ly Thành đấy. Hay là bác mời anh ấy thử xem”.

“Ái?”, thành chủ quay lại nhìn cô ta.

“Anh Lâm của Thanh Huyền Tông”

“Người ngoại vực đó sao?”, thành chủ sững sờ.

“Đúng vậy”

“Bé con! Kẻ ngoại vực đó có thể trừ khử được Tử Sát Long Khí? Cô đừng đùa ở đây nữa”, người của Nam Ly Thành nghe thấy vậy bèn cười.

“Các vị, bác Nam, trước đó thiếu trang chủ Sở Thu của sơn trang Vân Tiếu cũng bị trúng Tử Sát Khí của Duy Ngã Mệnh, người của sơn trang Vân Tiếu cũng bó tay đã nhờ anh Lâm chữa trị. Giờ Sở Thu đã bình an vô sự và được đưa về sơn trang nghỉ dưỡng rồi. Có thể tin tưởng vào y thuật của anh Lâm”.

“Nhóc, Tử Sát Khí không phải là Tử Sát Long Khí. Thứ này mạnh hơn Tử Sát Khí không biết bao nhiêu lần, sao có thể giống nhau được?”

Ái Nhiễm khẽ chau mày không nói gì. Thế nhưng thành chủ lên tiếng: “Ái Nhiễm, mau dẫn bác đi gặp cậu Lâm”.

“Bác Nam, bác quyết định rồi ạ?”, Ái Nhiễm cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

“Thành chủ”, đám đông định khuyên can.

Thế nhưng thành chủ chỉ nói bằng vẻ vô cảm: “Ngoại vực thì đã sao? Lẽ nào các người cảm thấy là người của vực Diệt Vong thì vinh quang lắm à? Những người ở đây, họ nào quan tâm tới người ngoại vực hay nội vực. Thứ họ quan tâm là sợ bản thân thiệt thòi mà thôi”.

Đám đông á khẩu. Thành chủ lộ vẻ kiên quyết: “Chúng ta đã bị vực Diệt Vong từ bỏ thì cầu xin người ngoại vực vậy. Chắc chắn sẽ có người chịu giúp chúng ta”.

Nói xong thành chủ bèn đi cùng Ái Nhiễm tới khu nghỉ ngơi của Thanh Huyền Tông.

Đọc truyện chữ Full