TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 3720 CHUYẾN ĐI ĐẾN TÂY ĐẢO KẾT THÚC.

Mọi người đều hoảng sợ, không tin nổi.

Đông Phương đảo chủ vội hỏi: “Tướng Lâm! Đây rốt cuộc là độc gì? Có thể giải được không?”.

“Giải độc thì… cũng có thể, nhưng thời gian ông ta trúng độc quá lâu, hơn nữa, độc này vô cùng phức tạp, tôi cần phải tiêu hao nhiều thời gian!”.

Lâm Chính nói.

“Xin tướng Lâm giúp giải độc cho chú hai tôi”.

Đông Phương đảo chủ lập tức chắp tay, vẻ mặt thành khẩn, giọng nói chân thành.

“Thật ra độc này rất tà ác. Nó không chỉ tăng thêm tuổi thọ của chú hai Hạ, mà còn tăng tu vi của ông ấy, nhưng đồng thời lại khiến ông ấy mất đi lý trí. Độc thường xuyên tấn công thần kinh, ăn mòn ý thức khiến ông ấy sinh ra ảo giác. Đây là một thủ đoạn vô cùng ác độc, bởi vì sau khi trúng độc, ngày nào ông ấy cũng gặp ác mộng, lúc tỉnh thì bị ảo giác, dẫn đến ý chí sụp đổ, hoàn toàn phát điên.

“Rốt cuộc chú hai Hạ có thù oán với ai mà lại bị hại đến mức sống không bằng chết?”.

Lâm Chính hỏi Đông Phương đảo chủ.

Đông Phương đảo chủ ngập ngừng, sau đó thở dài lắc đầu: “Lúc trẻ chú hai Hạ thường hay du lịch ở bên ngoài, cũng từng đi tới ngoại vực. Nói thật, những năm tháng ông ấy phiêu bạt giang hồ chắc chắn đã rước lấy không ít kẻ thù. Nếu nói ai làm ông ấy ra như vậy thì chúng tôi cũng không biết được. Chỉ biết trước khi tôi kế nhiệm chức vị đảo chủ, chú hai Hạ được gọi về, vị trí đảo chủ vốn dĩ truyền cho ông ấy, nhưng ông ấy vừa về không lâu thì đột nhiên chết bất đắc kỳ tử. Chúng tôi chôn ông ấy ở Tây Đảo, không ngờ… ông ấy vẫn còn sống…”.

“Có lẽ là khi độc phát tác đã khiến ông ấy rơi vào trạng thái chết giả, đến khi độc lực xâm lấn xong, ông ấy mới phá quan tài ra ngoài, trở thành quái nhân trên Tây Đảo”.

Lâm Chính nói: “Vậy ai đã hạ độc ông ấy, e là chỉ có chữa khỏi cho ông ấy mới hỏi ông ấy được”.

“Thế thì làm phiền tướng Lâm rồi”.

“Không sao, nhưng chuyện chữa trị không phải ngày một ngày hai, các ông phải tìm dây xích xích ông ấy lại. Hôm nay tôi sẽ chữa cho ông ấy một lần, sau đó kê đơn, mỗi ngày cho ông ấy uống thuốc theo đơn, tạm thời có thể giải được một ít độc lực, để ông ấy không rơi vào trạng thái điên cuồng mất khống chế! Đợi tôi xử lý xong chuyện ở Giang Thành rồi sẽ giải độc cho chú hai Hạ”, Lâm Chính nói.

“Được! Được!”.

Đông Phương đảo chủ liên tục gật đầu, vẻ mặt cực kỳ vui mừng.

Chuyến đi đến Tây Đảo kết thúc.

Trong phòng họp.

Cổ Cương vốn còn đang lo lắng, nhìn thấy Lâm Chính bình yên trở về, trong lòng càng thêm khâm phục Lâm Chính.

“Tướng Lâm quả nhiên là người trời, ngay cả quái nhân cũng có thể hàng phục. Xem ra người của Đông Phương Thần Đảo không dám nghi ngờ gì cậu nữa, chuyện chắc chắn sẽ thành!”.

Cổ Cương cười nói.

“Để xem Đông Phương đảo chủ nói thế nào”.

Lâm Chính cười đáp.

Hai người yên tĩnh chờ đợi.

Sau khi sắp xếp cho chú hai Hạ xong, Đông Phương đảo chủ dẫn theo Khuyết Thu và các lãnh đạo cấp cao đi vào phòng họp.

“Tướng Lâm, để cậu phải đợi lâu rồi!”.

Đông Phương đảo chủ có vẻ áy náy, thái độ khác hoàn toàn trước kia.

Hiển nhiên, cao thủ ở đâu cũng sẽ được tôn trọng, đặc biệt là Lâm Chính còn giúp bọn họ lấy được di vật tổ tiên đã mấy chục năm chưa thể lấy về, chuyện này có ý nghĩa đặc biệt đối với Đông Phương Thần Đảo.

“Đảo chủ, lúc nào chúng ta lên đường?”.

Cổ Cương mỉm cười hỏi.

Nhưng Đông Phương đảo chủ không trả lời ngay mà lại cau mày suy tư.

Cổ Cương ngẩn ra, trở nên bực bội: “Đảo chủ, ông có ý gì? Chẳng lẽ các ông định nuốt lời, không muốn điều động binh lực tương trợ Giang Thành nữa sao?”.

“Cổ tiên sinh đừng giận, sao tôi có thể nuốt lời được? Tôi sẵn sàng điều động người của toàn đảo xuất chiến Giang Thành, chỉ là… bây giờ lại xuất hiện vấn đề mới khiến mọi người chưa chịu đi”, Đông Phương đảo chủ thở dài.

“Vấn đề mới là gì?”, Lâm Chính hỏi.

Đông Phương đảo chủ nhìn chằm chằm Lâm Chính, chậm rãi thốt ra hai chữ: “Lo sợ!”.

Đọc truyện chữ Full