TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 3815 “TÔI NGHĨ ĐÂY LÀ MỘT QUYẾT ĐỊNH RẤT NGU XUẨN”.

Thanh niên xuất hiện khiến tất cả mọi người đều cảm thấy bất ngờ.

“Thần y Lâm?”.

Đám Châu Mặc, Tử Ngải nhìn thấy người đến thì lập tức mừng rỡ.

Châu Thời Vận kích động không ngừng giãy giụa, miệng bị bịt kín không ngừng ú ớ.

“Thần y Lâm?”.

Hổ Ma La nhìn chằm chằm Lâm Chính, nhíu mày.

Lâm Chính nhìn quanh những người ở đây, dừng mắt nơi đám người Châu Mặc, sau đó đi thẳng tới.

“Đang thời gian làm việc, các anh chạy đến đây làm gì? Quay về đi”.

Lâm Chính bình tĩnh nói.

“Chuyện đó…”.

Cả đám không biết nói thế nào mới phải.

“Cậu là thần y Lâm ở Giang Thành phải không? Quả nhiên tuổi trẻ tuấn kiệt, không tồi, không tồi!”.

Hổ Ma La mỉm cười, hờ hững lên tiếng.

“Ông là ai?”.

Lâm Chính liếc nhìn Hổ Ma La, hỏi.

“To gan, ngay cả Hổ Ma La đại nhân, thiên chủ Đệ Tam Thiên mà cũng không biết?”.

Nghe vậy, một tên trong số chúng quát lên.

“Thiên chủ Đệ Tam Thiên? Đó là cái gì?”.

Lâm Chính thắc mắc.

“Ngông cuồng!”.

Người của Ma La Thiên nổi giận, muốn ra tay dạy dỗ Lâm Chính, nhưng bị Hổ Ma La ngăn lại.

“Thần y Lâm ở Giang Thành quả nhiên khác biệt, xem ra lần này chúng ta đến Giang Thành là đến đúng nơi rồi”, Hổ Ma La cười nói.

“Các người đến Giang Thành làm gì? Du lịch vui chơi thì cứ tự nhiên, nhưng đừng bắt công nhân của tôi. Thả bọn họ ra, tiền lở dở công việc, tiền bồi thường và tiền điều trị tôi tính với mấy người sau”.

Lâm Chính đốt điếu thuốc, thuận miệng nói.

“Thần y Lâm, chúng ta đừng nói mấy lời vô ích đó nữa! Tôi đến đây vốn là vì cậu!”.

Hổ Ma La cười nói: “Cậu rất may mắn được tổng thiên chủ chúng tôi xem trọng. Tổng thiên chủ dự định tăng thêm Đệ Cửu Thiên trên nền tảng Bát Trùng Thiên vốn có, cho cậu đảm nhiệm thiên chủ của Đệ Cửu Thiên! Từ nay về sau, giới võ thuật Long Quốc sẽ do cậu thống nhất dưới sự trợ giúp của của Ma La Thiên chúng tôi! Cậu thấy thế nào?”.

“Ông đang nói linh tinh gì vậy?”.

“Tôi đến chiêu mộ cậu, thần y Lâm! Hoặc là tôi phải gọi cậu một tiếng tướng Lâm!”.

Hổ Ma La kiên nhẫn nói.

Lúc này Lâm Chính xem như đã hiểu.

Ma La Thiên là thế lực ngoại vực, bây giờ bọn họ muốn chen chân vào Long Quốc, thu nạp nhiều giọt máu mới ở từ trong Long Quốc, nên đã nhắm trúng Lâm Chính.

Lâm Chính không chỉ là chủ của Dương Hoa, mà còn là long soái thứ tư của Long Quốc.

Nếu Ma La Thiên có thể chiêu mộ được Lâm Chính, đương nhiên sẽ là bước phát triển rất lớn đối với Ma La Thiên.

Do đó đám người của Ma La Thiên mới lẻn vào Long Quốc, đến Giang Thành tìm Lâm Chính.

Không ngờ lại có thu hoạch bất ngờ, không tìm được Lâm Chính nhưng lại gặp được đám Châu Thời Vận.

“Vậy ý của ông là muốn tôi làm chó săn cho Ma La Thiên các ông?”.

Lâm Chính bình thản hỏi.

“Thần y Lâm, lời này thật khó nghe, chúng tôi chỉ muốn cậu cống hiến cho Ma La Thiên mà thôi. Nói đơn giản hơn, hai bên chúng ta xem như hợp tác, đương nhiên cậu sẽ nghe theo lệnh chúng tôi”.

“Đó chỉ là hợp tác đơn phương, ngoài ra, tôi quyết định từ chối”.

“Tôi nghĩ đây là một quyết định rất ngu xuẩn”.

Hổ Ma La lắc đầu cười.

“Thế à?".

Lâm Chính dập tắt điếu thuốc, bình tĩnh nói: “Nhưng khi tôi mới đi đến cửa thì nghe có người nói tôi là chó tha gì đó! Ông có nói câu đó không?”.

Hổ Ma La nhíu mày, sau đó lông mày nhanh chóng dãn ra.

“Thần y Lâm giận rồi sao?”.

“Giận thì không đến nỗi, tôi chỉ muốn nói với ông, tôi cho ông mười giây, mau thả người của tôi ra! Nếu không, tôi sẽ bắt đầu giết người, ông chỉ cần do dự mỗi mười giây, tôi cũng chỉ giết một người của ông! Ông tự chọn được không?”.

Lâm Chính bình tĩnh nói.

Đọc truyện chữ Full