TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 3944 BÂY GIỜ XEM RA CHỈ LÀ GIẤC MỘNG THÔI…

Khí tức của sáu người này đều mạnh đến mức làm người khác run sợ, chỉ đứng đó thôi cũng khiến người ta nghẹt thở.

Thành chủ Nam Ly Thành không khỏi lùi về sau nửa bước, không dám tiến lên trước.

“Sáu người này… đáng sợ quá”.

Trang chủ Vân Tiếu run giọng nói.

“Đây là Thất Tu La của Thiên Thần Điện”.

Lúc này Vu Hồng bước đến nhìn chằm chằm sáu người này, nét mặt cũng hiện lên vẻ kiêng dè, nhưng đồng thời cũng cảm thấy ngờ vực: “Chuyện gì thế? Sao Thất Tu La lại thiếu một người?”

“Vì Tuyệt Mệnh trong Thất Tu La đã chết”.

Lâm Chính không cảm xúc bước đến trước bình thản nói.

“Cái gì? Đã chết?”

Vu Hồng cực kỳ ngạc nhiên, vừa định hỏi Lâm Chính làm sao anh biết thì bỗng nhận ra điều gì, ngạc nhiên nhìn anh: “Lẽ nào… là do anh giết?”

Thực lực của Thất Tu La không phải người thường có thể so bì được.

Cho dù là những người đứng đầu của các thế tộc mạnh như trang chủ Vân Tiếu, thành chủ Nam Ly Thành cũng chưa chắc là đối thủ của họ.

Vu Hồng gặp phải thì cũng tốn rất nhiều công sức mới có thể đánh bại được họ, hơn nữa chỉ có thể đánh bại chứ không thể giết.

Với thực lực của Thất Tu La, muốn chạy trốn quả thật quá đơn giản.

Cô ta hoàn toàn không thể giữ chân họ được.

Nhưng Lâm Chính lại chết một Tu La trong đó?

Không thể nào!

“Lẽ nào thực lực của người này… còn hơn cả mình?”

Vu Hồng không thể chấp nhận sự thật này.

“Cậu là Lâm Chính à?”

Lúc này một người đàn ông trong Thất Tu La lạnh lùng nói.

“Xem ra các người vẫn chưa quên tôi”.

Lâm Chính nói.

“Lúc trước cậu một mình xông vào Thiên Thần Điện, giết chết gần cả trăm người Thiên Thần Điện rồi bỏ đi, sao bọn tôi có thể quên cậu được”.

Người đó khàn giọng nói.

Vu Hồng lặng thinh.

Mấy người thành chủ Nam Ly Thành và trang chủ Vân Tiếu đều rất ngạc nhiên.

Thật ra họ đã từng nghe vài chuyện về việc Lâm Chính xông vào Thiên Thần Điện, nhưng không dám tin, cũng chưa chứng thực.

Bây giờ nghe được từ chỗ Thất Tu La dĩ nhiên là vô cùng kinh ngạc.

“Diệp Viêm đâu?”

Lâm Chính rút Thiên Sinh Đao ra, chậm rãi bước đến trước hỏi.

“Thánh chủ không phải là người mà các người có thể gặp, có thể hỏi. Lâm Chính, cậu hết lần này đến lần khác khiêu khích Thiên Thần Điện, đối đầu với Thiên Thần Điện, hôm nay cậu phải chết ở đây”.

Người đàn khàn giọng nói, sau đó vung hai cánh tay lên.

Ầm!

Hai tia chớp hiện ra giữa hai tay ông ta.

Vừa nhìn đã biết là hai Cái đinh.

Cái đinh có rồng bạc vây quanh, sáng chói như tia chớp dưới ánh mặt trời chiếu rọi, vô cùng chói mắt.

“Muốn giữ tôi lại ư? Phải xem bản lĩnh của các người nữa”.

Lâm Chính nói.

“Giết!”

Người đó hét lên, cả người di chuyển vẽ ra một hư ảnh như rồng sấm trong không trung, đánh về phía Lâm Chính.

“Xông lên!”

Thành chủ Nam Ly Thành lập tức hô lớn.

“Mọi người không cần làm gì, mau chóng chuẩn bị, để tôi đối phó với đám người này”.

Lâm Chính nói, sau đó cầm Thiên Sinh Đao lao đến, một mình đánh với sáu Tu La.

Mấy người thành chủ Nam Ly Thành run lên.

“Mau chóng chuẩn bị?”

“Lâm minh chủ, ý cậu là… cứ ở đây?”

“Đúng thế, đừng do dự! Mau lên!”

Lâm Chính lạnh lùng nói, lấy Hồng Mông Long Châm vung lên.

Thấy thế thành chủ Nam Ly Thành nào dám do dự, lập tức vung tay lên.

Mọi người đều lấy vũ khí kỳ lạ trên người ra, phòng vệ dưới đất, bắt đầu bày bố.

“Các người đang làm gì thế? Thiên Thần Điện gần trong gang tấc, tại sao không ra tay?”

Vu Hồng không hiểu vội hỏi.

Nhưng lúc này không ai trả lời cô ta.

“Các người…”

Vu Hồng tức giận.

Cô ta đường đường là lãnh đạo của thế tộc siêu bá chủ, thế mà lại bị đám người này xem thường?

Đúng là đáng ghét!

Cô ta lướt mắt nhìn Thiên Thần Điện đó, ý nghĩ thay đổi, lặng lẽ ẩn mình sau đám người, sau đó biến mất.

Bên Lâm Chính, trận chiến diễn ra dữ dội.

Mặc dù Thiên Sinh Đao không thể giết người nhưng cường độ cực kỳ đáng sợ, tác dụng ngăn đòn tấn công của đối phương.

Hồng Mông Long Châm biến thành vô số luồng khí xoay quanh người anh.

Mỗi lần có người đến gần, Long Châm đều cảm nhận được lao ra khiến người ta không kịp phòng vệ.

“Kinh Lôi!”

Lúc này một nữ Tu La lớn giọng nói, dây thừng trong tay quất xuống như chớp.

Lúc này bầu trời bỗng có mấy tia chớp đánh vào trên dây thừng, sau đó dây thừng đánh về phía Lâm Chính.

Lâm Chính không hề né đòn, giơ tay bắt lấy nắm chặt dây thừng đó, sau đó dùng sức kéo dây thừng.

Nữ Tu La không kịp đề phòng bị kéo về phía Lâm Chính.

Ánh mắt Lâm Chính nghiêm nghị, sát khí tăng lên, năm ngón tay như móng vuốt sắc bén đâm vào tim nữ Tu La.

Phụt!

Năm ngón tay đâm vào người, tay Lâm Chính hơi động đậy.

Xảo kình ở đầu ngón tay truyền khắp các cơ quan trong người nữ Tu La như điện, lập tức khiến nội tạng của người đó biến thành tro.

Nữ Tu La nôn ra máu, chết thảm tại chỗ.

“Hay lắm!”

Mấy người thành chủ Nam Ly Thành ở phía sau vui mừng không thôi.

“Trời ạ, minh chủ của chúng ta mạnh thế à? Ngay cả Thất Tu La của Thiên Thần Điện cũng bị anh ấy giết chết dễ dàng?”

Các thành viên liên minh đó đều cực kỳ thảng thốt, khó tin nhìn Lâm Chính.

“Ha ha, minh chủ của chúng ta không tầm thường đâu, cậu ấy có thể sống sót từ trong thần mộ chí tôn đấy”.

Thành chủ Nam Ly Thành kiêu ngạo nói, nhưng cũng cảm thấy hơi tiếc.

Ông ta biết Lâm Chính không có tình cảm gì với con gái mình, nếu con gái mình có thể gả cho Lâm Chính thì với thực lực này của Lâm Chính, Nam Ly Thành sẽ trở thành thế tộc siêu bá chủ chỉ là chuyện sớm muộn.

Bây giờ xem ra chỉ là giấc mộng thôi…

Uy thế của Lâm Chính vô song, sau khi giết một Tu La, anh lập tức lao về phía năm Tu La còn lại.

Áp lực của mọi người tăng lên, liên tục lùi về sau…

Đọc truyện chữ Full