Đúng như những gì Lương Hồng Anh suy đoán, những người này là người của Thang Gia Tuấn.
Có lẽ hắn muốn nhân sự việc giữa hai nhà Lương – Hàn để nuốt trọn công ty Hồng Trang, không để Lương Hồng Anh có cơ hội phản ứng. Đợi khi Lương Hồng Anh có mặt thì các tầng lớp cấp cao của công ty đã tập trung Cuộc họp đại cổ đông chính thức được diễn ra.
“Chủ tịch Lương tới nhanh quá”, một người đàn ông đeo kính trong dáng vẻ ôn hòa nói.
“Ông là ai?”, Lương Hồng Anh chau mày.
“Chào chủ tịch Lương, tôi là chủ tịch chấp hành mới của Hồng Trang. Tôi tên Mai Vịnh Thánh, cô có thể gọi tôi là chủ tịch Mai”.
“Chủ tịch Mai sao?”
Lương Hồng Anh mặt tối sầm: “Tôi không nhớ là công ty tôi có người như thế này. Ai gọi ông tới vậy”.
“Đương nhiên à tổng công ty cử đến rồi”.
“Tổng công ty?”
“Sao thế, chủ tịch Lương không biết sao? Công ty kỹ thuật Thang Thành đã mua lại 60% công ty Hồng Trang rồi. Giờ Thang Thành có quyền kiểm soát Hồng Trang. Do vậy việc điều động nhân lực sẽ do Thang Thành thực hiện”.
Mai Vịnh Thánh mỉm cười: “Chủ tịch Lương, cô tới đúng lúc lắm, chúng tôi đang họp về vấn đề nhân lực của công ty, tiến hành tổ chức lại một vài bộ phận. Về bộ phận tài chính thì chắc là có vài vấn đề cô cũng có ứng thú muốn nghe đấy”.
Lương Hồng Anh tối mặt. Hợp đồng ký ngày hôm nay hầu như khiến phần lớn cổ phần của cô ta bị chuyển qua cho công ty của Thang Gia Tuấn.
Chẳng còn nghi ngờ gì nữa, Mai Vịnh Thánh làm việc dưới sự chỉ thị của Thang Gia Tuấn tới để kiểm soát mệnh mạch của Hồng Trang, hút máu công ty cô ta.
Sau cuộc họp này người của phòng tài chính chắc sẽ bị đổi thành người của Thang Gia Tuấn. Tới khi đó chuyện lớn nhỏ gì của công ty cũng sẽ không tới lượt Lương Hồng Anh xen vào nữa.
“Các người sốt ruột thật đấy”
Lương Hồng Anh nghiến răng, lạnh lùng nói: “Hiện tại công ty đang có vài hạng mục lớn tiến ành, giờ mà tổ chức lại phòng tài chính ảnh hưởng tới hạng mục sẽ gây ra tổn thất, các người gánh vác được không?”
“Vậy ý của chủ tịch Lương là...”
“Tôi không đồng ý việc tổ chức lại vào lúc này”
“Sợ rằng cô không có quyền phản đổi rồi”.
“Ông...”
“Chủ tịch Lương...nếu cô muốn tham gia cuộc họp này thì mời ngồi, còn nếu không muốn thì có thể rời đi. Đừng ảnh hưởng tới buổi họp, thậm chí tôi có quyền đuổi cô ra đấy”.
Lương Hồng Anh nín thở khi nghe thấy vậy. Đây là công ty do cô tạo ra. Là công ty của chính mình mà lại gặp phải chuyện như thế này. Cô ta vội vàng nhìn về phía những người cán bộ cốt cán của công ty.
Những người này ít nhiều đều nắm giữ cổ phần của công ty Nhưng lúc này mặt họ cũng tối sầm. Họ cúi đầu không nói gì hoặc là lạnh lùng nhìn Lương Hồng Anh với ánh mắt phẫn nộ.
Lương Hồng Anh biết bọn họ sẽ không thể nào đứng ra vì cô ta. Dù sao thì chính cô ta đưa Thang Thành vào công ty mà.
Công ty Hồng Trang bị Thang Thành đóng lên thánh giá thì coi như cả công ty bị hủy hoại. Bọn họ đương nhiên là hận cô rồi.
“Cô Lương, mặc dù tôi không biết tại sao cô lại để công ty Thang Thành gia nhập nhưng tôi nghĩ Hồng Trang không còn tương lai nữa rồi", một người phụ nữ trang điểm đậm nói với cô ta.
Đây chính là nhân viên kỳ cựu của Hồng Trang – chị Tang. Nếu không có chị ta giúp đỡ thì Lương Hồng Anh cũng khó có thể đứng vững được ở Yên Kinh.
“Chị Tang...”
“Được rồi, tôi cũng không muốn nghe cô giải thích nữa. Những năm qua cô cứ nặng nề chuyện của gia tộc, không quan tâm nhiều tới chuyện của công ty. Tất cả đều do tôi phục trách, ngoài cái tên ra thì cô làm được gì cho công ty chứ?”, chị Tang quát.
“Đúng vậy, mấy năm gần đây chuyện gì trong công ty cũng đều do chúng tôi phụ trách. Cô thì sao, chưa từng quản? Mỗi lần họp đều không thấy bóng dáng cô đâu. Vậy thì cũng thôi, giờ công ty bị hại tới nước này, sao cô còn mặt mũi mà tới trước mặt chúng tôi chứ?”
“Chủ tịch Lương, cô khiến người khác thất vọng quá”.
Những cổ đông khác cũng tức giận chỉ trích cô ta. Lương Hồng Anh dù sao cũng không còn là người nắm quyền kiểm soát công ty nữa nên bọn họ chẳng có gì phải kiêng dè, thế là họ phát tiết lên cô ta.
Lương Hồng Anh tức lắm: “Cái gì mà không thấy mặt tôi đâu? Cái gì mà nặng nề với gia tộc? Công ty giờ những hạng mục sản phẩm lớn chẳng phải do tôi nghiên cứu ra sao? Còn cả nguyên liệu thu mua không phải tôi đàm phán thì là gì? Giờ các người nói tôi không ra cái gì. Không có công ty do tôi tạo ra, các người lấy đâu ra đơn. Các người lấy đầu ra tiền?”, Lương Hồng Anh cũng bật lại.
Thế nhưng ngay một giây sau.
Bốp...Một cô gái khác đã đứng dậy tát cho Lương Hồng Anh một phát.
Lương Hồng Anh hóa đá. Không ít người cũng bất ngờ.
“Vũ Kỳ...”
Cô gái này hét lớn: “Cút cho tôi”.