Lễ tang của Hàn Lạc có không ít người đến.
Chính phủ cũng cử đại diện đến.
Được Lôi Phúc sắp xếp, ngày hôm sau Hàn Bộ Vĩ dẫn theo đám người gã mặt sẹo đến tiền tuyến Bắc Cảnh.
Gia chủ nhà họ Hàn ở bệnh viện cũng không phản đối.
Ông ta chống gậy đứng trước cửa sổ lặng lẽ nhìn bầu trời trong xanh, hai hàng nước mắt nóng hổi rơi xuống.
“Lôi Phúc, nếu chuyện ở Bắc Cảnh có gì cần thì có thể gọi điện thoại cho tôi bất cứ lúc nào, tôi sẽ cử tất cả bác sĩ của học viện Huyền Y Phái đến hỗ trợ, tôi cũng có thể tự mình đến tiền tuyến bất cứ lúc nào”.
Lâm Chính sắp quay lại Giang Thành bình thản lên tiếng.
“Làm sao mà được? Tướng Lâm, cậu là tướng đứng đầu Long Quốc, sao có thể đích thân đến tiền tuyến? Huống gì trong nước không thái bình, cần cậu trấn giữ”.
Lôi Phúc vội nói.
Lâm Chính không rõ tình hình ngoại vực lắm, nhưng ngay cả Hàn Lạc cũng chết ở ngoại vực, chắc chắn tình hình chiến tranh vô cùng tàn khốc.
“Có gì cần cứ liên hệ tôi”.
Lâm Chính nói, sau đó xoay người lên máy bay.
Lôi Phúc nhìn chằm chằm bóng lưng đó, một lúc sau lại thở dài.
Sau khi về Giang Thành, Lâm Chính lại vùi đầu vào tu luyện và luyện đan.
Mặc dù hiệu quả của đan dược được luyện chế từ hoa Long Cốt không đạt tiêu chuẩn nhưng vẫn có khả năng luyện chế lại.
Chỉ cần có đủ dược liệu, luyện chế phù hợp thì hiệu quả sẽ cao hơn.
Nhưng Lâm Chính cũng không dám chắc mức độ thăng cấp này.
Thế nên anh đặc biệt bảo người tìm các nguyên liệu luyện chế lại đan dược ở toàn quốc, đồng thời liên hệ với liên minh Thanh Huyền ở vực Diệt Vong để thu thập dược liệu.
Vực Diệt Vong nằm ở khu vực đặc biệt, môi trường rất tốt, nếu tìm được nguyên liệu thì đương nhiên nguyên liệu ở vực Diệt Vong sẽ có hiệu quả càng tốt hơn.
Chỉ là ở Giang Thành chưa bao lâu, vực Diệt Vong lại truyền đến tin tức.
Sau khi nghe tin, Lâm Chính lập tức chạy đến vực Diệt Vong, được thành chủ Nam Ly Thành hướng dẫn, lại đến núi Thiên Thần.
“Lâm minh chủ, hôm qua người của chúng ta phát hiện một chỗ rò rỉ trong cung điện dưới lòng đất núi Thiên Thần, bọn tôi nghi có khả năng vùng đất long mạch dưới lòng đất xảy ra chuyện rồi”.
Thành chủ Nam Ly Thành đứng cạnh vết nứt cực lớn đó, nhìn khí tức thưa thớt tản ra bên dưới, thấp giọng nói.
Lâm Chính cũng nhìn vào bên trong, nhíu chặt mày.
Mấy khí tức này đúng là khí tức toát ra từ trong cửa.
Nhưng cánh cửa vẫn luôn được đóng rất chặt, vô cớ sao lại có khí thoát ra?
Lâm Chính nhảy thẳng xuống.
Lúc này có không ít khí tức phân tán trong cung điện.
Ngoài anh ra, những người khác đều không dám xuống.
Họ không chịu được khí tức này, dù chỉ là một chút nhỏ…
Lâm Chính chịu đựng khí tức bước đến trước cánh cửa lớn.
Chỉ thấy lúc này cánh cửa lớn vẫn đóng chặt, nhưng bức tường hai bên cửa có một vết nứt nhỏ.
Khí tức này đang thoát ra từ trong vết nứt.
Lâm Chính sờ vào những vết nứt này, nhíu chặt mày, sắc mặt cực kỳ khó coi.
Vết nứt này rõ là mới xuất hiện gần đây.
Nhưng sao lại vô cớ có vết nứt?
Lẽ nào cánh cửa này sắp sập rồi sao?
Nếu như thế, chẳng phải khí tức của long mạch ở dưới đất sắp bay hơi hết sao?
Lâm Chính không biết những khí tức đáng sợ này trong long mạch dưới lòng đất lớn đến mức nào, nếu cực kỳ lớn, e là sẽ thay đổi khí hậu của toàn bộ vực Diệt Vong.
Đến lúc đó e là vực Diệt Vong cũng không còn nhiều những dược thảo quý hiếm được trời ưu ái nữa.
“Phải đến long mạch dưới lòng đất để xem thử rốt cuộc là sao”.
Lâm Chính lẩm bẩm, sau đó lại sờ vết nứt rồi xoay người quay lại bên trên.
“Lâm minh chủ, tình hình thế nào?”
Thành chủ Nam Ly Thành hỏi.
“Tình hình không khả quan”.
Lâm Chính nghiêng đầu trầm giọng nói: “Đã tìm những dược liệu mà tôi bảo mọi người đi tìm chưa?”
“Đã cử mười nhóm người tìm khắp trong vực Diệt Vong rồi, tin chắc không lâu nữa sẽ có kết quả”.
“Vậy thì tốt, nói với họ số lượng những dược liệu này không giới hạn, có bao nhiêu lấy bấy nhiêu”.
“Vâng”.
Thành chủ Nam Ly Thành gật đầu.
Lúc này một người liên minh Thanh Huyền nhanh chân chạy đến, hai tay giơ lên cao đưa một thứ giống như thư mời.
Lâm Chính nhận lấy, nhíu mày.
“Lâm minh chủ, xảy ra chuyện gì à?”
Thành chủ Nam Ly Thành hỏi.
“Hạo Thiên của Lôi Trạch Thiên Các mở hội nghị, mời tôi đến tham gia”.
Lâm Chính khàn giọng nói.