Tuy rằng thực lực của Ngạo Hàn Mai yếu hơn lúc trước nhiều, nhưng dù sao cô ta vẫn còn một ít sức để chiến đấu.
Còn về Lâm minh chủ, thực lực không thể xem thường.
Không cần thiết phải tiêu hao quá nhiều sức lực với Ngạo Hàn Mai, nếu như không chém được tên họ Lâm kia, còn để cho anh trốn thoát, thì mới thật sự là mất nhiều hơn được.
Nghĩ như thế nên Ngạo Thiên Sương nhanh chóng lùi về phía sau, hai tay anh ta nắm ngược trường kiếm, mũi kiếm hướng xuống dưới, khí kình trên người giống như nước sông bắt đầu dâng lên cuồn cuộn.
Ngạo Hàn Mai hít thở gấp gáp, cô ta cảm thấy đòn đánh này không giống bình thường nên lập tức phát động khí kình toàn thân đánh về phía Ngạo Thiên Sương.
Nhưng lúc sắp tiếp cận được Ngạo Thiên Sương.
Keng!
Ngạo Thiên Sương lật ngược song kiếm, đâm sâu thân kiếm vào mặt đất dưới chân.
Ngay lúc đó, thân kiếm làm trung tâm, mặt đất xung quanh đó đóng băng trong tức khắc.
Sương lạnh lập tức đóng băng dòng nước, sau đó lại nhanh chóng tấn công về phía Ngạo Hàn Mai.
“Không ổn!”
Vẻ mặt Ngạo Hàn Mai biến đổi, gấp gáp lùi về phía sau.
Nhưng đã không còn kịp nữa.
Hai chân cô ta vừa muốn rời khỏi khe suối, nhưng sương lạnh đã nhanh chóng đông cứng hai chân của cô ta lại, nó giống như hai bàn tay khổng lồ, gắt gao nắm chặt, khiến cô ta không thể động đậy.
Ngạo Thiên Sương thấy vậy lập tức bay qua người Ngạo Hàn Mai, nhằm về phía Lâm Chính – người đang được đám người quây quanh.
“Lâm minh chủ! Chạy mau!”
Ngạo Hàn Mai hét lên.
Nhưng Lâm Chính vẫn bình tĩnh ngồi trên người ngựa trắng, anh hờ hững nhìn chằm chằm Ngạo Thiên Sương đang xông tới, vẻ mặt vô cùng bình tĩnh.
“Bảo vệ minh chủ!”
“Bảo vệ Lâm minh chủ!”
Thuộc hạ của Ngạo Hàn Mai đồng loạt la lên, xông về bên này.
“Bảo vệ à? Các người bảo vệ được sao?”
Ánh mắt Ngạo Thiên Sương ngập tràn sát ý, mũi kiếm như tuyết, lưỡi tuyết như sao, anh ta nhắm thẳng vào Lâm Chính, mạnh mẽ đâm đến.
Leng keng!
Hư không giống như bị đâm xuyên.
Ánh sáng rực rỡ xoẹt đến chỗ Lâm Chính.
Nhát kiếm này khiến xung quanh đông cứng.
Trên người mọi người bỗng chốc bao phủ một tầng sương lạnh.
Tất cả các con ngựa đã biến thành tượng điêu khắc bằng băng.
Nhát kiếm mạnh mẽ và đáng sợ.
Ngạo Hàn Mai mở to mắt, nhìn chăm chú vào Lâm Chính.
Cô ta có thể cảm nhận được thực lực của Ngạo Thiên Sương có đột phá!
Đòn đánh này, cho dù là cô ta ở thời kỳ đỉnh cao cũng không thể thi triển được!
Lâm minh chủ chết là cái chắc!
Trái tim Ngạo Hàn Mai đập điên cuồng, chắc đã cảm thấy vô cùng tuyệt vọng.
Sau khi được Lâm Chính chữa trị, lần nữa thắp nên niềm hy vọng cho trái tim héo tàn của cô ta.
Nhưng bây giờ, Lâm Chính sắp bị Ngạo Thiên Sương giết chết rồi.
Anh ta không chỉ giết chết Lâm Chính!
Còn giết cả cô ta, Ngạo Hàn Mai!
Đôi mắt Ngạo Hàn Mai ướt át, chậm rãi nhắm mắt lại.
Nhưng đúng lúc đó.
Rầm!
Âm thanh quỷ dị đột nhiên vang lên.
Sau đó bỗng nghe thấy tiếng nứt vỡ của những khối băng.
Ngạo Hàn Mai ngơ ngác, mở bừng mắt.
Cảnh tượng trước mặt quá chấn động.
Cô ta thấy nhát kiếm từ trên không của Ngạo Thiên Sương đang chém xuống Lâm Chính.
Nhưng Lâm Chính chỉ nhẹ nhàng giơ một ngón tay lên, đầu ngón tay anh tỏa ra một ngọn lửa lớn, ngọn lửa biến thành một tấm chắn, chính xác ngăn chặn thanh tuyết kiếm kia.
Nhát kiếm này, anh chặn được rồi!
Hơn nữa… còn dễ dàng ngăn chặn như thế…
“Sao có thể như vậy?”
Ngạo Thiên Sương hít thở khó khăn.
Hàn khí trên thân Tuyết Kiếm, vốn dĩ không thể phát huy công dụng khi đối diện với tấm chắn lửa phía trước, dị hỏa đã bắt đầu làm tan Tuyết Kiếm.
Người xung quanh rất thất vọng.
Ngạo Thiên Sương cảm thấy không ổn, lập tức rút kiếm lùi về phía sau.
“Vậy mà anh lại biết dùng dị hỏa?”
Ngạo Thiên Sương nghi ngờ hỏi.
“Ngạc nhiên lắm sao?”
Lâm Chính tắt dị hỏa, thản nhiên nói: “Dị hỏa trời sinh khắc chế những người dùng công pháp băng sương, anh…có thể là đối thủ của tôi sao?”
“Đừng vui mừng quá sớm!”
Ánh mắt Ngạo Thiên Sương lạnh lùng, lẫn nữa xông đến.
Nhưng dường như Lâm Chính không muốn tiếp tục dây dưa với anh ta nữa, anh lạnh lùng nói rồi đột nhiên phóng lên.
“Sét đến!”
Đùng đoàng!
Trên bầu trời, đánh thẳng xuống một tia sét.
Điều khiến mọi người sợ hãi chính là tia sét này còn bị dị hỏa bao quanh, mạnh mẽ đánh về phía Ngạo Thiên Sương.
Vẻ mặt Ngạo Thiên Sương căng thẳng, hắn lập tức vung kiếm ngăn chặn.
Keng!
Sấm sét dị hỏa mạnh mẽ va chạm vào thân Tuyết kiếm.
Tia lửa tung tóe khắp nơi.
Tuyết Kiếm vỡ nát tại chỗ.