Đợi chút nữa đệ đệ khẳng định sẽ hỏi, đại ca... thực lực của ngươi...
Mẹ kiếp, phải giải thích như thế nào... chẳng lẽ nói... đệ đệ, đây thật là ngoài ý muốn, đệ đệ tin mới lạ.
Diệp Ly đứng dậy rời đi, rất nhanh liền bưng một chậu nước tới, ôn nhu nói:
- Rửa tay đi.
- Ừm.
Dạ Côn nhẹ nói ra.
Vừa rồi mình giết người, vì sao trong lòng lại bình tĩnh như vậy, hoàng toàn không chút gợn sóng.
Chuyện này phải quy công cho đạo lực của hai vị Thiên Tôn.
Rửa sạch máu tươi trên tay, Dạ Côn đổi một kiện áo bào sạch sẽ khác, lần nữa ngồi xuống.
Vừa rồi giết người cha vợ phái tới, xem như cho cha vợ thấy thái độ của mình, như thế cũng tốt...
- Đại ca...
Dạ Tần lên tiếng hô.
Nghe ngữ khí đệ đệ hỏi thăm, bên trong thế mà mang theo một tia e ngại, chuyện này khiến Dạ Côn rất khó chịu.
Cho nên Dạ Côn lộ ra nụ cười nói:
- Vừa rồi có hơi kích động, không có khống chế tốt.
Nhìn nụ cười Côn ca lại lần nữa treo trên khóe miệng, tất cả mọi người đều nhẹ nhàng thở ra.
Nguyên Chẩn cùng Phong Điền vỗ vỗ ngực, còn tưởng rằng Côn ca sắp biến thành người lãnh huyết, may mắn... may mắn...
Dạ Tần cũng giống như vậy, sợ hãi trong lòng trong nháy mắt liền biến mất, đây mới là đại ca của mình, vừa rồi là giả.
- Đại ca, vừa rồi ngươi nói cha vợ, là như thế nào? Người vừa rồi là do cha vợ phái tới? Là địch nhân của chúng ta sao?
Trong lòng Tại Dạ Tần còn tưởng rằng cha vợ là tên người đây.
Dạ Côn không có ý định che giấu, nhưng vì không muốn đệ đệ quá lo lắng, chỉ đành cười nói:
- Kỳ thật tẩu tẩu Ly Nhi của ngươi, nàng không đơn giản, chính là...
Chính là cái gì? Dạ Côn đều bị khựng lại.
Mọi người cũng nhìn Dạ Côn.
- Nàng đến từ Thiên Trạch, là một vị công chúa bên trong Thiên Trạch.
Dạ Côn nghĩ nửa ngày, chỉ có thể chém ra một cái địa phương xa xôi...
Thiên Trạch giống như Đông U, là tên của một địa vực, mà Thiên Trạch lớn đến cỡ nào, ngưu bức đến dường nào... Dạ Côn cũng không biết, chẳng qua chỉ mới nhìn ở trên sách mà thôi.
Với lại Thiên Trạch cách Đông U rất xa.
Sau khi Diệp Ly nghe đều sửng sốt một chút, phu quân ngươi cũng rất có tài hoa ngôn đi.
Dạ Côn cũng không có cách nào, chẳng lẽ nói cha vợ của mình là lão đại vị diện khác, nói như vậy ít nhất còn có thể tiếp nhận.
Nguyên Chẩn cùng Phong Điền lập tức đi đến trước mặt Diệp Ly chắp tay hô:
- Công chúa tốt.
Diệp Ly:......
Nhan Mộ Nhi cũng cảm giác Diệp Ly không có đơn giản như vậy, nguyên lai là công chúa, như thế mọi chuyện đã dần rõ ràng rồi.
- Tẩu tẩu lại là công chúa, còn xa như vậy...
Dạ Tần thì thào nói ra, khó có thể tin.
Mà Trưởng Tôn Nhị đang nghĩ, Thiên Trạch công chúa... sao lại chạy đến Đông U Thái Kinh rồi?
Chẳng lẽ Thiên Trạch bên kia cũng có động tác sao?
Làm công chúa Thái Kinh, Trưởng Tôn Nhị nghĩ như vậy cũng không có gì sai.
Dạ Côn gật đầu nói ra:
- Đúng vậy, tẩu tẩu ngươi rất bướng bỉnh, giấu phụ thân thành hôn với ta, hiện tại cha vợ ta rất tức giận, cho nên liền phát sinh chuyện tình không vui.
Mọi người nghĩ thầm, đây là chuyện không vui sao... đây quả thực là siêu cấp không vui, không vui đến mức giết người...
Dạ Tần cảm thấy, lão cha vợ của mình đã rất khó đối phó, nhưng không ngờ cha vợ của đại ca còn hơn thế.
Nhưng mà hai huynh đệ còn không biết, cha vợ của mình còn lợi hại hơn những gì mình nghĩ.
Nam nhân Dạ gia, vì sao cha vợ đều ngưu bức như vậy.
- Đại ca, nếu như vậy, chẳng phải là...
Dạ Tần có chút lo lắng, lo lắng các tẩu tẩu có không vui hay không, dù sao đây chính là giết người của cha vợ.
Đám Diệp Ly dĩ nhiên sẽ không, vì một một tên không quen không biết phát cáu với phu quân, có bệnh mới làm như vậy.
Lúc này Diệp Ly cười nói:
- Đệ đệ không cần lo lắng, đây là phụ thân khảo thí, đúng không phu quân.
Mọi người:......
Còn có khảo nghiệm như thế sao? Người đều treo.
Khảo thí như thế đơn giản không phải người có thể làm ra.
- Đúng đúng đúng, vẫn là Ly Nhi hiểu chuyện.
Dạ Côn vỗ vỗ đầu thê tử, biểu thị ngươi rất thông minh.
Mặc dù nghe vậy, thế nhưng Dạ Tần vẫn bảo trì nghi vấn, chuyện này vẫn nên nói cho phụ mẫu nghe, thật khiến người ta không yên lòng.
Nếu như đại ca xảy ra chuyện gì, vậy làm sao được...
Lúc này Dạ Tần còn không có ý thức được, vì sao đại ca có thể dùng một quyền đánh thủng thân thể người khác.
- Bất quá nói đi cũng phải nói lại, một quyền vừa rồi Côn ca quả thật quá kinh người, thế mà có thể đấm xuyên qua thân thể tên kia
- Đúng vậy, Côn ca quá lợi hại, tên Đế Quân kia đều bị một quyền đánh nổ.
Dạ Côn thật muốn bức sạch tóc của hai con hàng này, các ngươi là sợ đệ đệ ta không biết sao... thế mà còn hữu nghị gợi ý.
Nghe thấy Phong Điền cùng Nguyên Chẩn nói, lúc này Dạ Tần cũng ý thức được, lập tức nhìn Dạ Côn.
Dạ Côn nhìn ánh mắt đệ đệ, liền biết có ý gì.
Những năm gần đây Côn ca ẩn giấu thực lực chính là vì không muốn đệ đệ biết, không muốn trong lòng đệ đệ có khoảng cách, cũng đừng giống những huynh đệ khác sinh ra ghen ghét, phát sinh chia rẽ, cả đời không qua lại với nhau.
Cho nên, lời kế tiếp phải suy nghĩ thật kỹ mới được.
- Đệ đệ à, lần trước không phải đại ca đã nói rồi sao, chuyện phát sinh trong Mê Vụ Sâm Lâm, khiến thực lực đại ca đạt đến trình độ Kiếm Hoàng.
Theo Dạ Côn nói, biểu lộ của mọi người cũng rất nghiêm túc.
Dạ Tần nhẹ gật đầu, lần trước đại ca đã nói như vậy.
- Thế nhưng đại ca ngàn vạn lần không nghĩ tới, miêu yêu đáng chết kia thế mà gieo xuống yêu đan trong cơ thể đại ca!!!
Nhan Mộ Nhi lập tức nhìn về phía Dạ Côn, ngươi còn nói ta là miêu yêu đáng chết?!
Phu quân à, ta thấy ngươi quá bành trướng rồi, bắt ta cõng không ít tiếng xấu, xem ra vẫn phải chỉnh phu quân thật tốt mới được.
Dạ Tần kinh hô một tiếng:
- Yêu đan?!
- Không sai, con miêu yêu này thật không đơn giản, rất cường hãn, tựa hồ định luyện hóa ta, nhưng ngàn vạn không nghĩ tới, để cho ta chạy ra ngoài, nhưng mà yêu đan này rất lợi hại, cùng đại ca ăn dung hợp lại với nhau, sau đó liền biến thành dạng này.
Nói xong Dạ Côn còn khẽ thở dài, giống như rất phiền não vì một thân thực lực này.
Nguyên Chẩn cùng Phong Điền kỳ thật muốn nói, nếu như Côn ca ngươi không muốn, có thể chuyển cho chúng ta chơi đùa, chúng ta chơi chán sẽ trả lại cho Côn ca ngươi.
Dạ Tần lo lắng hỏi:
- Vậy đại ca có thể biến thành yêu hay không...
Ánh mắt Dạ Côn sáng lên, trầm giọng nói ra:
- Haiz, chỉ cần mỗi ngày đại ca bảo trì vui vẻ, liền sẽ không biến.
Dạ Tần nguyên bản còn muốn tức giận với đại ca một hồi, tối thiểu một ngày không để ý tới đại ca...
Thế nhưng nghe thấy câu này, Dạ Tần liền bỏ đi ý nghĩ, phải giúp đại ca bảo trì vui vẻ mới được, bằng không thì sau này đại ca sẽ biến thành yêu...
Tần ca đúng là người thành thật, đại ca nói cái gì, liền tin cái đó.
Trưởng Tôn Nhị không ngờ đại ca thế mà cường hãn như thế, thực lực của người vừa rồi, hình như vô cùng lợi hại, ngẫm lại cũng là Kiếm tông trở lên, đại ca đều có thể một quyền miểu sát...