Trần Thiên Minh nghe Yến nói như vậy, hắn không khỏi nói: “Chị, chị không phải nói Tiểu Mẫn đang ngủ sao? Nói lại thì, chúng ta ở bên ngoài, còn cách cánh cửa, sẽ không phiền đến nàng đâu, mà nàng cũng không nghe thấy đâu.”
Nói xong, Trần Thiên Minh liền kéo quần ngủ của Yến xuống, hắn cao hứng thấy qυầи ɭót của nàng: “Chị, qυầи ɭót của chị đã ướt hết rồi.” Dáng vẻ hắn vô cùng cao hứng, cứ như là được quà vậy.
“Emem còn nói nữa, đều là do em hại, nếu không phải em trêu chị, chị sao...”
Yến vừa nói vừa thẹn thùng cúi đầu, không dám nhìn Trần Thiên Minh.
“Người ta gấp mà, đã cả tháng rồi không làm.” Trần Thiên Minh vừa nói vừa cởi quần đùi của mình, sau đó đem Yến để sang bên cạnh, nói: “Chị, chị ngồi lên đi!”
Yến nghe theo chỉ dẫn của Trần Thiên Minh, chậm rãi ngồi lên sofa, sau đó hai tay đặt lên vai Trần Thiên Minh, nhẹ nhàng nhưng vẫn không dám ngồi xuống.
Trần Thiên Minh thấy Yến thẹn thùng không dám ngồi xuống, vì thế hắn cười cười với Yến, rồi nhẹ nhàng giữ lấy vòng eo của nàng, sau đó chậm rãi để nàng ngồi lên “tiểu đệ đã sớm hùng dũng của hắn, ôn nhu đi vào.
“A...” Yến nhẹ nhàng rên rỉ, bởi vì nàng cảm thấy phía dưới hiện tại rất khít, bởi vì tiểu đệº to lớn của Trần Thiên Minh đã đi vào hang động ẩm ướt của nàng. Loại cảm giác khít khao này, lập tức lan khắp toàn thân nàng, khiến nàng có cảm giác như đang lên thiên đường vậy.
Nghe thấy Yến rên rỉ như vậy, Trần Thiên Minh càng thêm hưng phấn, hắn tiếp tục giữ eo của Yến, chậm rãi chỉ dẫn cho Yến một chút. Chậm rãi, Yến dẫn quen với động tác này, nàng bắt đầu chủ động, hai tay giữ vai Trần Thiên Minh, nhẹ nhàng lên xuống.
Trần Thiên Minh thấy Yến đã có thể tự mình hành động, vì thế hắn liền đưa một tay lên xoa bóp ngực nàng, mà tay cũng theo động tác và tiết tấu lên xuống của
Yến. Cảm giác mềm mại làm hắn hưng phấn không chịu được, vì thế hắn lại rút thêm một tay nữa, tiếp tục xoa bóp bên ngực còn lại của nàng, hơn nữa còn tăng thêm lực ở tay.
“A...” Yến hưng phấn rên rỉ lớn dần, khoái cảm từ phía dưới truyền lên, làm nàng không nhịn được kêu lên. Nàng cảm thấy sự cứng rắn của Trần Thiên Minh, mỗi lần đều vào đến nơi sâu nhất của nàng, khiến nàng cảm thấy như tâm hồn sảng khoái. Hai tay nàng bấu chặt lấy lưng hắn, bắt đầu tăng dần tốc độ lên xuống.
Trần Thiên Minh vốn không muốn vận Hương Ba Công, nhưng không biết vì sao, thân thể hắn lại không tự chủ được vậnạ Hương Ba Công. Lúc này, hắn cảm thấy phía dưới của hắn chậm rãi hút một ít khi thể của Yến, cỗ khí ấm áp từ Yến, đang hợp dần với khí nóng tực từ phía dưới của Trần Thiên Minh, cố khí ấm áp kia làm cho khí nóng trực của Trần Thiên Minh giảm đi không ít, khiến thần trí hắn dần trở lên thanh tinh.
Thật ra, hiện giờ nội lực của Trần Thiên Minh càng ngày càng mạnh, chỉ cần là hắn phát hiện khí thể có thể hấp thu, thân thể hắn sẽ không tự chủ được mà thu nhận ngay, lấy đó để tăng công lực bản thân. Hơn nữa, hắn hiện giờ cũng không cần nhiều khí từ bên ngoài, chỉ cần hấp thu một ít giúp tăng công lực bản thân, vẫn là điều có thể. Dưới động tác của Yến, trần thiên minnh cũng bắt đaùa chuyển động mông của mình, hắn muốn cáng vào sâu bên trong Yến hơn nữa. Mỗi lần hắn xâm nhập, đều cảm thấy một cảm giác hưng phấn mà trước đây chưa từng có, làm cảm giác mà khi hắn ở trên’ không thể tìm được.
Yến chủ động, làm Trần Thiên Minh có cảm giác khác hẳn, loại thỏa mãn này, khiến hắn càng thêm dùng sức bóp ** của Yến. Hiện giờ, Yến cũng khônng biết được là ngực nàng đang đau hay là sướng, dù sao toàn thân nàng đang trong khoái cảm tột đỉnh, khoái cảm làm nàng muốn liều mạng lắc mông. Nàng cảm thấy phía dưới giờ rất nóng, nóng đến mức chỉ có “tiểu đệ cứng rắn của Trần Thiên Minh mới có thể an ủi được nàng, làm nàng cảm thấy đỡ nóng hơn.
Trần Thiên Minh luyện xong Hương Ba Công của mình, hắn liền hơi đẩy Yến ra, sau đó tự mình đứng dậy, để Yến nằm trên sofa, còn hắn lại nên lắm quyền chủ động. “Chị, chị mệt rồi, đến em đi!” Nói xong, Trần Thiên Minh chậm rãi chuyển động, bởi vì mới là bắt đầu, hắn cũng chưa muốn quá mạnh mẽ.
“Thiên Minh, chị...thật thoải mái.” Yến hiện tại đã hoàn toàn bỏ qua sự rụt rè của nữ nhân, nàng bắt đầu trở nên phóng đãng. Trần Thiên Minh mỗi lần vào sâu trong cơ thể nàng, lại làm nàng không ngừng rên rỉ, không ngừng 1 gào, muốn ôm chặt lấy cơ thể của Trần Thiên Minh.
Vừa rồi Yến còn nói không được đánh thức Tiểu Mẫn, nhưng hiện giờ, nàng đã bị sung sướng che mờ lý trí, làm sao còn nhớ trong phòng còn một người nữa chứ, nàng chỉ muốn phát tiết hết khóai cảm trong lòng mà thôi.
“Chị, chúng ta đổi vị trí một chút.” Trần Thiên Minh rút tiểu đệ cứng rắn của mình ra, sau đó kéo Yến, để thân tể của nàng chuyển thành quỳ gối trên sofa. Trần
Thiên Minh thấy Yến như vậy, hắn từ đằng sau hưng phấn vuốt ve ngực nàng, sau đó nhẹ nhàng tách hai chân Yến ra, rồi tiến vào từ phía sau.
“A...” Yến cắn chặt răng, sung sướng kêu lên. Tiến vào từ tư thế khác như vậy, khiến nàng cảm thấy khoái cảm càng thêm mạnh mẽ, mà Trần Thiên Minh vẫn còn vuốt ve ngực nàng, động tác phía sau cũng không ngừng chút nào. Điều này làm cho trong lòng nàng càng thêm hứng khởi, càng thêm ham muốn. “Thiên...Thiên
Minh, chị muốn...Muốn...” Dưới động tác của Trần Thiên Minh, Yến nói đã có chút không rõ ràng.
Nghe thấy Yến kêu gọi, Trần Thiên Minh càng thêm gắng sức, hắn đã hòan toàn có thể không chế thời gian của mình, mà không giống như trước đây, một người không thể thỏa mãn nổi. “Chị, nếu chị cảm thấy thoải mái. Cứ kêu lên đi.” Trần
Thiên Minh hưng phấn kêu lên.
“Ưm...A...” Yến dưới động tác của Trần Thiên Minh mà nhỏ giọng rên rỉ. Tuy nàng rất muốn rên rỉ lớn hơn, nhưng nàng lại không dám.
“Chị, chúng ta cùng nhau tới đi!” Trần Thiên Minh cảm thấy Yến đã không còn trụ thêm được nữa, mà Yến đã đạt mấy lần cao triều rồi, nếu còn như vậy, sẽ có hại đối với thân thể nàng, vì thế, Trần Thiên Minh không muốn làm nữa, hắn cắn răng, mạnh mẽ xâm nhập Yến, động tác càng thêm nhanh và mạnh mẽ hơn, có thể tranh đua với kỷ lục của thế giới.
“A...!” Yến kêu lên một tiếng, sau đó thân thể mềm nhũn, vô lực nằm xụi lơ ở đó.
“A...!” Trần Thiên Minh cũng cùng Yến rên lên. Hắn chậm rãi rút ra khỏi cơ thể
Yến, sau đó ôm Yến vào lòng. Rồi chậm rãi hôn và vuốt ve khắp cơ thể nàng.
Yến cũng nhắm mắt lại, nàng nhẹ nhàng hưởng thụ sự thương yêu của Trần
Thiên Minh. Sau khi làm xong, được người yêu của mình ve vuốt, đó chính là một chuyện vô cùng thích thú. Cho nên, Yến hiện giờ đang rất vui sướng mà hưởng thụ.
“Thiên Minh, em mệt sao? Vậy nhanh đi nghỉ đi, đêm nay em cứ ngủ ở đây, đến mai rồi hãy vào trong phòng ngủ, Tiểu Mẫn sáng mai là về huyện J rồi, chị sáng sớm mai cũng phải về bệnh viện.” Yến yêu thương lau mồ hôi trên trán Trần Thiên
Minh, vừa rồi tiểu oan gia này dùng sức như vậy, không có mồ hôi mới là lạ.
“Chị, em cũng giúp chị lau,” Trần Thiên Minh nói xong, hắn nhanh chóng đoạt khăn lông trên tay Yến, sau đó lau mồ hôi cho nàng, đầu tiên là ở trên trán, sau đó đến bộ ngực, cuối cùng thì đến giữa hai chân nàng. Mà hắn vừa lau vừa đùa giỡn, khiến Yến lại không thể không thở dốc.
“Thiên Minh, chị phải đi tắm một chút mới được, toàn thân đều là mồ hôi rồi.”
Yến tát yêu vào mặt trên Thiên Minh, sau đó nói với hắn. Nàng hiện giờ cảm thấy cả người đều là mồ hôi, cảm giác thấy rất không thoải mái, vì thế muốn đi tắm.
“Chị, em đã sớm chờ câu nói này rồi, đến đây, em giúp chị tắm, tắm rửa thật tốt.”
Trần Thiên Minh cười cười với Yến, sau đó hắn ôm nàng, chậm rãi đi đến cửa nhà tắm.
Lúc này, cửa phòng ngủ của Trần Thiên Minh thấy hơi hé mở, sau đó thì lộ ra khuôn mặt của Tiểu Mẫn, chỉ thấy nàng dáng vẻ đang thở gấp, hai má ửng hồng, khẳng định là vừa rồi chịu tội, không ngủ được. “Trần Thiên Minh, lưu manh! Làm hại mình không ngủ được.” Tiểu Mẫn nhỏ giọng nói, sau đó thì nhẹ nhàng đóng của phòng lại.
Sáng sớm ngày hôm sau, trần thiên inh còn đang ngủ thì chợt nghe thấy cửa phòng mình kêu lên, sau đó liền mở ra, Hắn ngủ ở sofa, tất nhiên là không thấy thoải mái, cho nên, cũng không ngủ được sâu, vì thế chỉ nghe thấy âm thanh là tinh dậy.
“Chị, dậy sớm thế à.” Trần Thiên Minh tưởng là Yến. Vì thế, hắn vòng tay ra sau ôm lấy nàng.
“Hừ,” Người này phát ra thanh âm có chút tức giận.
Trần Thiên Minh nghe thấy thanh âm, hắn liền biết không phải là Yến, mà Tiểu
Mẫn kia. Hắn vội vàng quay đầu, nhìn thấy Tiểu Mẫn nói: “Tiểu Mẫn, là cô à, cô dậy sớm vậy sao!” Nói xong, hắn ra vẻ lấy lòng Tiểu Mẫn.
“Hừ, lưu manh.” Tiểu Mẫn vừa nói vừa chi thẳng vào mũi Trần Thiên Minh, mắng.
“Tôi tối qua chỉ là hiểu lầm thôi sao? Tôi nghĩ cô là nam nhân, cho nên tức giận, bị che mờ lý trí, sau đó thì cái gì cũng không biết. Tôi đến cã bóp cổ cô, cũng là do không biết.” Trần Thiên Minh cố gắng giải thích, hắn hiện giờ thanh minh, nói là hành vi bóp cổ nàng không phải do đại não chỉ huy, có thể tha thứ được.
“Ngươi đè người ta ở đây rất đau đó!” Tiểu Mẫn vừa nói đến đây, nàng phát hiện là mình lỡ lời, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức đỏ bừng lên, thẹn thùng không dám nhìn
Trần Thiên Minh. Tên không này, cũng không tự biết lực mình mạnh mẽ ra sao, cánh tay của hắn đè lên ngực của mình, làm mình thiếu chút nữa không thở được.
Cái cảm giác vừa đau vừa tế này, làm nàng có cảm nhận rất đặc biệt, vừa thẹn vừa tức, nàng làm sao lại có cảm giác này chứ? Chính nàng phải hận Trần Thiên Minh mới đúng.
Đặc biệt là tối qua Trần Thiên Minh cùng Yến làm chuyện đó ở phòng khách, tuy nàng không có thấy hoàn toàn, nhưng nàng cũng xem được một đoạn, hơn nữa còn nghe thấy âm thanh từ bên ngoài vọng vào, khiến nàng nghe xong phải kẹp chặt hai chân, nhưng nàng cũng không biết vì cái gì, mà quYến luyến không muốn rời khỏi cánh cửa để nghe lén.
“Đều là do tên gia hỏa này hại người!” Tiểu Mẫn hung hăng trừng mắt nhìn Trần
Thiên Minh, trong lòng hận hận nói.
“Tôi đây là không biết? Cô đại nhân đại lượng tha thứ cho tôi đi! Tiểu Mẫn.”
Trần Thiên Minh thấy Tiểu Mẫn tức giận, hắn cũng biết là tối qua mình làm không đúng, có chút quá phận, vì thế vội vàng đứng lên, giải thích với Tiểu Mẫn.
Nhưng muốn chết chính là, buổi vì buổi sáng, lên phía dưới của hắn tinh thần rất tốt, khiến cái quần đùi biến thành cái lều, hiên ngang trước mặt Tiểu Mẫn