Hảo Nữ 18 (Hảo Nữ Thập Bát Giá)
Thể Loại: Kiếm Hiệp Xuyên Không Trọng Sinh
Views: 452
Bạn Có Thể Xem: Tóm Tắt Nội Dung Chương Mới Nhất Danh Sách Chương
- Chương 249: Lảm nhảm cuối truyện…
- Chương 248: Thiên nhân hợp nhất*
- Chương 247: Cuối cùng cũng thành chim liền cánh
- Chương 246: Họa sĩ mất trí nhớ
- Chương 245: Phố núi tìm người
- Chương 121: Con đường gây dựng sự nghiệp gian khổ
- Chương 122: Nỗi buồn phiền của hai huynh đệ
- Chương 123: Ta trộm, ta trộm trộm trộm
- Chương 124: “Nỗi đau” muốn gặp mà không thể gặp
- Chương 125: Lòng tốt như sợi dây tơ
- Chương 126: Cùng thăm dò hang ổ kẻ địch
- Chương 127: Người ta có hậu thuẫn
- Chương 128: Người phụ nữ đó
- Chương 129: Tính toán của lão già quái dị
- Chương 130: Thả câu
- Chương 131: Cách đáp lễ
- Chương 132: Cắn câu
- Chương 133: Đụng phải người
- Chương 134: Muốn dựa hơi rồng cũng phải trả giá
- Chương 135: Gã vô lại to gan
- Chương 136: Hợp tác vui vẻ
- Chương 137: Thanh lý môn hộ
- Chương 138: Vấn đề uống hay không
- Chương 139: Hiệp thứ nhất
- Chương 140: Thảo luận về vấn đề sinh lý
Ôi chao, những ai hiểu lầm tên truyện phạt úp mặt vào tường hết nhé… Che mặt… Tui chỉ là một cô con gái ngoan ngoãn vừa mười tám tuổi, đến tuổi lấy chồng mà thôi… (tác giả cho bợn Tiểu Ngư nhí nhảnh ghê, cơ mà giả nai thôi, bợn Tiểu Ngư gian xảo lớm:))
…
Lão cha là đại hiệp, thúc thúc là cao thủ, nghe vẻ gia thế như này cũng không tồi nha!
Nhưng đợi chút, tại sao cả nhà người nào cũng đều xanh xao vàng vọt như vậy?
Cái gì? Trong nhà ngay cả cái nồi cũng trơ đáy?
Bực rồi đó nha, nếu làm đại hiệp không có tiền đồ như vậy, sao không làm tiểu địa chủ chứ?
Hãy xem một vị hiệp nữ tương lai có tiềm năng nhất trong lịch sử làm thế nào giận dữ phấn đấu, thề phải vượt lên được cuộc sống dư dả an khang!
Giới thiệu:
Nàng trở về thời cổ đại triều Tống, trọng sinh thành một cô bé chín tuổi. Không phải tiểu thư nhà giàu, con quan hay công chúa, chỉ là một cô bé bình thường sống ở nông thôn.
Cuộc sống tưởng yên bình, nhưng nàng có thể yên tâm làm hài tử ngốc nghếch mà sống không, khi mà nhà có hai vị “đại hiệp”, một vị đã lớn đầu mà còn ngốc nghếch, chuyên mang của nhà đi cho thiên hạ trong khi con mình thì sắp chết đói, một vị không quan tâm chi hết ngoại trừ võ học.
Nàng thực sự tức giận rồi. Dù là hài tử chín tuổi nhưng cũng không thể không ra tay, trở thành chủ gia đình.
Hai vị đại hiệp từ đó cứ việc nhìn mặt nàng mà hành sự. o(^0^)o.