Hảo Nữ 18 (Hảo Nữ Thập Bát Giá)
Thể Loại: Kiếm Hiệp Xuyên Không Trọng Sinh
Views: 494
Bạn Có Thể Xem: Tóm Tắt Nội Dung Chương Mới Nhất Danh Sách Chương
- Chương 249: Lảm nhảm cuối truyện…
- Chương 248: Thiên nhân hợp nhất*
- Chương 247: Cuối cùng cũng thành chim liền cánh
- Chương 246: Họa sĩ mất trí nhớ
- Chương 245: Phố núi tìm người
- Chương 161: Tây Thi vằn thắn
- Chương 162: Tranh luận kịch liệt trên công đường
- Chương 163: Người chịu tội thay
- Chương 164: Kết nghĩa kim lan
- Chương 165: Vu oan
- Chương 166: Đang án lại tiếp án
- Chương 167: Đại cứu tinh đến đây
- Chương 168: Đông phong cực mạnh
- Chương 169: Nam đại mười tám biến
- Chương 170: Thay đổi bầu không khí
- Chương 171: Ra ngoài biểu diễn
- Chương 172: Mẹ là vợ của người ta
- Chương 173: Gặp lại nhưng không quen biết
- Chương 174: Thánh ân
- Chương 175: Nhớ năm xưa
- Chương 176: Chạy điên cuồng đến con sông lớn
- Chương 177: Ai đùa giỡn ai?
- Chương 178: Nói chuyện đúng sai
- Chương 179: Mọi người cùng chia bánh
- Chương 180: Tâm sự của Đinh công tử
Ôi chao, những ai hiểu lầm tên truyện phạt úp mặt vào tường hết nhé… Che mặt… Tui chỉ là một cô con gái ngoan ngoãn vừa mười tám tuổi, đến tuổi lấy chồng mà thôi… (tác giả cho bợn Tiểu Ngư nhí nhảnh ghê, cơ mà giả nai thôi, bợn Tiểu Ngư gian xảo lớm:))
…
Lão cha là đại hiệp, thúc thúc là cao thủ, nghe vẻ gia thế như này cũng không tồi nha!
Nhưng đợi chút, tại sao cả nhà người nào cũng đều xanh xao vàng vọt như vậy?
Cái gì? Trong nhà ngay cả cái nồi cũng trơ đáy?
Bực rồi đó nha, nếu làm đại hiệp không có tiền đồ như vậy, sao không làm tiểu địa chủ chứ?
Hãy xem một vị hiệp nữ tương lai có tiềm năng nhất trong lịch sử làm thế nào giận dữ phấn đấu, thề phải vượt lên được cuộc sống dư dả an khang!
Giới thiệu:
Nàng trở về thời cổ đại triều Tống, trọng sinh thành một cô bé chín tuổi. Không phải tiểu thư nhà giàu, con quan hay công chúa, chỉ là một cô bé bình thường sống ở nông thôn.
Cuộc sống tưởng yên bình, nhưng nàng có thể yên tâm làm hài tử ngốc nghếch mà sống không, khi mà nhà có hai vị “đại hiệp”, một vị đã lớn đầu mà còn ngốc nghếch, chuyên mang của nhà đi cho thiên hạ trong khi con mình thì sắp chết đói, một vị không quan tâm chi hết ngoại trừ võ học.
Nàng thực sự tức giận rồi. Dù là hài tử chín tuổi nhưng cũng không thể không ra tay, trở thành chủ gia đình.
Hai vị đại hiệp từ đó cứ việc nhìn mặt nàng mà hành sự. o(^0^)o.