Sau Khi Trọng Sinh, Mỗi Ngày Đều Muốn Ôm Anh
Thể Loại: Ngôn Tình Trọng Sinh
Views: 229
Bạn Có Thể Xem: Tóm Tắt Nội Dung Chương Mới Nhất Danh Sách Chương
- Chương 52: Phản Kích
- Chương 51: Thỏ con...
- Chương 50: " Bảo bối, ngủ ngon."
- Chương 49: " Bảo bối, tối nay ở lại đi..."
- Chương 48: Tâm can? Làm sao bây giờ?
- Chương 21: Đưa các người lên hot search
- Chương 22: Cứ như vậy gọi ra tên cô, trầm thấp , lại rất chắc chắn.
- Chương 23: Không biết cô lại đang trốn ở góc nào khóc
- Chương 24: Gọi là " người câm nhỏ " được không ?
- Chương 25: Ngay cả phát giận, bộ dáng cũng mềm mại đáng yêu.
- Chương 26: Cô đang đợi anh...
- Chương 27: gắt gao ôm cô vào lòng
- Chương 28: Anh hôn
- Chương 29: Tổng tài trẻ tuổi nhất của Kỳ thị
- Chương 30: Tô Tô, em thật tàn nhẫn
- Chương 31: Là Kỳ Dạ, anh tới. ( kiếp trước )
- Chương 32: Chỉ tiếc liên luỵ anh...
- Chương 33: Cứ như vậy ôm tôi, biết tôi là ai không?
- Chương 34: Vô điều kiện tín nhiệm anh
- Chương 35: Thỏ con không tim không phổi
- Chương 36: Cô cường hôn Kỳ Dạ
- Chương 37: Anh mẹ nó thật sự sắp điên rồi!
- Chương 38: Tiểu Nguyệt Lượng, anh có thể bảo vệ em.
- Chương 39: Không phải nói quên... là có thể quên...
- Chương 40: Chờ tôi tới ôm em?
Tên Truyện: Sau Khi Trọng Sinh,Mỗi Ngày Đều Muốn Ôm Anh.
Tác Giả: Thập Nguyệt Trăn Hi.
Editor: Soda Kem
Tình trạng: đã hoàn CV.
VĂN ÁN:
Đời trước, Tô Nguyệt ghét Kỳ Dạ tận xương, luôn trốn tránh anh.
Trích đoạn 1:
Dưới ký túc xá, hốc mắt Kỳ Dạ có chút hồng cầu cô, "Tiểu Nguyệt Lượng, em trở lại bên anh được không?"
Tô Nguyệt đẩy anh ra, cười lạnh, "Không được!"
Thẳng đến thời khắc cận kề cái chết, anh gắt gao bảo hộ cô trong lòng, cả người là máu, nỉ non bên tai, "Tiểu Nguyệt Lượng, anh......"
Tê tâm liệt phế!
Tô Nguyệt rốt cuộc cảm nhận rõ, cái gọi là ghét, bất quá chỉ là canh cánh cùng không cam lòng.
Sống lại một đời, Tô Nguyệt chỉ muốn đối xử với anh thật tốt, yêu thương anh.
Trích đoạn 2:
Bóng đêm đen đặc, Kỳ Dạ vây Tô Nguyệt ở góc tường, ôm cô nhẹ kêu, "Tiểu Nguyệt Lượng, yêu anh được không, cũng để anh yêu thương em được không?"
Cô nhìn khuôn mặt tuấn tú gần trong gang tấc không nói gì...
Ở thời khắc anh nghĩ cô sẽ rời đi, Tô Nguyệt đỏ mặt, tiến gần đến nhẹ nhàng ôm anh...
Kỳ Dạ cứng đờ: Thật ngoan, thật ngọt! Làm sao anh có thể buông tay!
Tô Nguyệt: Ba chữ "Em yêu anh" mà anh không nghe thấy, em muốn nói với anh một lần nữa.
Kỳ Dạ: Em là ánh trăng nhỏ, chiếu sáng bầu trời đêm là anh.
Tô Nguyệt: Thực tế, sau khi trọng sinh, mỗi ngày em đều muốn ôm anh...
Tags: sủng văn, trọng sinh, tổng tài, phúc hắc.