Xuyên Thành Nam Phụ Dự Phòng Trong Niên Đại Văn
Thể Loại: Ngôn Tình Xuyên Không Trọng Sinh
Views: 197
Bạn Có Thể Xem: Tóm Tắt Nội Dung Chương Mới Nhất Danh Sách Chương
- Chương 42: 42: Xin Lỗi
- Chương 41: 41: Uy Hiếp
- Chương 40: 40: Uy Hiếp
- Chương 39: 39: Ngăn Cản
- Chương 38: 38: Không Nhận
- Chương 21: 21: Tin Đồn
- Chương 22: 22: Đổi Việc
- Chương 23: 23: Trao Đổi
- Chương 24: 24: Đến Chơi
- Chương 25: 25: Công Việc
- Chương 26: 26: Đáng Giá
- Chương 27: 27: Ghen Ghét
- Chương 28: 28: Xong Xuôi
- Chương 29: 29: Gây Chuyện
- Chương 30: 30: Bảo Vệ
- Chương 31: 31: Giải Thích
- Chương 32: 32: Phản Bác
- Chương 33: 33: Chó Phản Chủ
- Chương 34: 34: Rung Động
- Chương 35: 35: Đập Phá
- Chương 36: 36: Đập Phá
- Chương 37: 37: Làm Chứng
- Chương 38: 38: Không Nhận
- Chương 39: 39: Ngăn Cản
- Chương 40: 40: Uy Hiếp
Tác giả: Ngã Hữu Miêu Liễu Nhĩ Hữu Yêu
Thể loại: Điền Văn, Trọng Sinh, Ngôn Tình, Xuyên Không, Truyện Sủng
Giới thiệu:
Tô Cẩn ngôn xuyên sách rồi!!!
Xuyên vào một quyển niên đại văn có nữ chủ trọng sinh. Trở thành một tên tra nam vì nữ chủ mà bạo lực lạnh với vợ mình, hại vợ mình khó sinh mà chết, cuối cùng còn vì nữ chủ mà lao vào ngục giam.
Vừa xuyên qua hắn nhìn thấy cô vợ nhỏ của mình một thân đồ cưới đỏ mặt ngồi trên giường đất cảm xúc tràn đầy bất an.
Lúc này hắn chỉ cảm thấy tên nam phụ này là một tên mù.
Một nàng dâu nhỏ ngoan ngoãn đáng yêu lại nghe lời như thế, trá xanh là cái thá gì? Có ngoan ngoãn lại đáng yêu nghe lời như nàng dâu nhỏ của hắn sau?
Nhìn xem nàng dâu nhỏ gầy trơ xương, hắn cảm thấy việc làm cần thiết nhất lúc này là đem nàng nuôi mập mạp.
Về phần nữ chủ còn đang chờ hắn cung cấp phiếu lương thực cải thiện bữa ăn, vẫn nên lăn được bao xa thì lăn đi.
Nào ngờ, nàng dâu nhỏ thấy hắn không nói lời nào, còn tưởng hắn giận đôi mắt đỏ ửng chực chờ khóc thành tiếng.
Chưa từng dỗ qua cô gái nào, Tô Cẩn Ngôn không biết phải làm sao, hắn nhanh chóng đưa ra quyết định, toàn bộ phiếu lương thực đều nhét vào tay nàng dâu nhỏ.
“ Đừng khóc, sau này phiếu lương thực của anh đều cho em.”
Nàng dâu nhỏ lập tức nín khóc mỉm cười, vì thế bao nhiêu bấp bênh đều từ cái cười này mà trở nên nhẹ nhàng.