Thê Tử Của Bề Tôi Trung Thành
Thể Loại: Ngôn Tình Trọng Sinh
Views: 612
Bạn Có Thể Xem: Tóm Tắt Nội Dung Chương Mới Nhất Danh Sách Chương
- Chương 137: Chương kết thúc: Thanh mai nhà ai (6)
- Chương 136: Ngoại truyện 8: Thanh mai nhà ai (5)
- Chương 135: Ngoại truyện 7: Thanh mai nhà ai (4)
- Chương 134: Ngoại truyện 6: Thanh mai nhà ai (3)
- Chương 133: Ngoại truyện 5: Thanh mai nhà ai (2)
- Chương 21: 21: Tranh Luận
- Chương 22: Hợp đồng của ba người
- Chương 23: Chết sớm hơn đời trước
- Chương 24: Ta không phải người tốt
- Chương 25: Quyết định
- Chương 26: Tranh cãi
- Chương 27: Bóng ma
- Chương 28: Trông mong
- Chương 29: Ngày xửa ngày xưa có một kẻ sĩ hết mực trung thành
- Chương 30: Khó tính đến đâu cũng phải nhịn!
- Chương 31: Hôn sự
- Chương 32: Mâu thuẫn
- Chương 33: Bỏ đi
- Chương 34: Tái hiện
- Chương 35: Thiên hạ sắp thay đổi
- Chương 36: Bắt bớ
- Chương 37: Lựa chọn bất đắc dĩ
- Chương 38: Tương lai khó dự báo
- Chương 39: Luôn có điêu dân muốn hại Cô!
- Chương 40: Huyết chiến và thoát hiểm
Tên truyện: Thê tử của bề tôi trung thành.
Thể loại: Cổ đại, trùng sinh.
Số chương: 128 + 9NT.
Gõ: Nàng fish 128c + uyenchap210 9c NT.
Lưu ý xiu xíu:
(*) Chú thích chữ. Thêm ở cuối đoạn có câu/từ cần chú thích.
(**) Chú thích bằng hình ảnh. Thường được thêm ở cuối chương
Giới Thiệu
Sau khi trùng sinh, Lăng Ngọc đã kể cho nhi tử một câu chuyện: Ngày xửa ngày xưa có một kẻ sĩ hết mực trung thành, sau khi hắn chết đi, thê tử của hắn mang theo nhi tử và tất cả tài sản của hắn tái giá với người khác, từ đó về sau họ sống hạnh phúc suốt đời.
Kẻ sĩ trung thành: “…Thê tử ơi chút ta nói chuyện chút đi.”
(*) Kẻ sĩ: Thời cổ đại, chữ “sĩ” vốn dùng để chỉ, quân đội, lực lượng vũ trang, thường gọi là võ sĩ, chứ không phải dùng để chỉ “trí thức” chỉ “văn nhân”. Thời cổ đại ở Trung Quốc, nước lớn (đại quốc) có “ba quân”, nước vừa (trung quốc) có “hai quân”, nước nhỏ (tiểu quốc) có “một quân”. Mỗi quân có một nghìn cỗ xe, mỗi cỗ xe có mười “sĩ” thống lĩnh, ngoài ra có nhiều lính gọi là tốt tùy tùng . Bây giờ ở quân đội còn gọi là “sĩ quan”, “binh sĩ”. Thế cho nên, gọi nam chính trong truyện là kẻ sĩ không đồng nghĩa với việc chàng ta thuộc tầng lớp trí thức văn nhân, mà ‘sĩ’ ở đây chỉ binh sĩ ( người có võ), người đi theo các quân vương.